Page 117 - Văn Nghệ Bình Định
P. 117
Nhưng màu đỏ của váy Em không “thắp lửa trong bao mắt” cũng không khiến
chàng trai nào “thành tro” bởi Em không xuất hiện giữa chốn đông người mà chỉ
“Dạo quanh cây phượng/ chưa hé nụ”. Lạ thật! “Váy đỏ” của em và cây phượng
“chưa hé nụ” kia có liên quan gì? Hai hình ảnh thơ này đứng bên cạnh nhau khiến
cho bạn đọc có nhiều suy tưởng.
Phượng chỉ nở hoa vào mùa hè, còn lúc này đang là tháng giêng nên phượng
“chưa hé nụ” là đúng rồi. Nhưng theo quy luật chuyển động của vũ trụ, “Nụ”
hoa phượng “chưa hé” vào mùa xuân nhưng chắc chắn đến mùa hè sẽ hé và sẽ
bừng nở, thắp lửa cả một vùng trời. Nhà thơ Mai Văn Phấn đã nhìn thấy màu hoa
phượng từ “tháng Giêng” mà màu đỏ của váy em là tín hiệu dự báo. Từ quy luật
của thiên nhiên, nhà thơ liên tưởng đến tuổi trẻ. Tuổi trẻ là tuổi của khát vọng và
mơ ước. Khát vọng, hoài bão không phải mới chớm (như phượng chưa hé nụ) là
thực hiện được ngay mà cần phải được ấp ủ, ươm mầm, đợi đến lúc thích hợp sẽ
biến thành thành hiện thực. Đặt màu đỏ của váy em bên cạnh cây phượng chưa
hé nụ phải chăng Mai Văn Phấn đã tiên báo về điều này?
Muốn biến khát vọng, ước mơ thành hiện thực, tuổi trẻ phải chủ động, tích
cực thực hiện chứ không nên dựa dẫm vào ai, cũng không mong chờ thụ động.
Câu thơ “Em dạo quanh cây phương” đã gói gọn ý nghĩa này. “Dạo quanh” chứ
không phải “ngồi” dưới gốc phượng hoặc “tựa” lưng vào cây phượng một cách
thụ động. Tích cực dấn thân, nuôi dưỡng đam mê, khát vọng và luôn vui sống,
hồn nhiên, năng động, đó là đặc tính của tuổi trẻ được Mai Văn Phấn khái quát
trong câu thơ trên.
Không phải ngẫu nhiên mà thi sĩ lại đặt nhân vật Em bên cây phượng chưa
hé nụ. Chắc hẳn trong cảm thức của chủ thể sáng tạo, Em là hiện thân của tuổi
trẻ cũng là hiện thân của mùa xuân. Em và thiên nhiên chính là sự thống nhất, là
sự đồng nhất cùng quy luật chuyển động của vũ trụ, của thế giới đa cực. Có thể
xem đây là luồng ánh sáng được tỏa ra từ cái nhìn và quan điểm thẩm mỹ mới
của tác giả.
Một bài thơ chỉ có ba câu cực ngắn, tối giản nhưng không gian thơ thì rộng
mở. Giữa không gian mùa xuân phủ rợp màu xanh của phượng lại điểm xuyết
màu đỏ váy em. Chỉ là cái đóm sáng nhỏ nhoi giữa nền xanh rộng lớn nhưng cái
màu đỏ của váy em đã làm bừng sáng cả không gian mùa xuân. Màu đỏ là đốm
sáng còn em mới chính là đối tượng thu hút mọi ánh nhìn. Chẳng phải con người
mới là hình ảnh trung tâm của vũ trụ?
Tháng Giêng là bức tranh về mùa xuân mang vẻ đẹp rất riêng của Mai Văn
Phấn. Mùa xuân không có mai, đào… quen thuộc mà chỉ là phượng xanh và váy
đỏ. Bởi, đó là mùa xuân của tuổi trẻ đấy hứa hẹn một sự bùng nổ của khát vọng
và ước mơ. Với ngôn từ hàm súc mà đa nghĩa, với những thi ảnh đẹp giàu sức gợi
của bài thơ ba câu cực ngắn, Tháng Giêng còn tiếp tục mở rộng đường biên liên
tưởng thu hút bạn đọc khám phá vẻ đẹp của bài thơ.
T.M
110 O VĂN NGHỆ Bình Định số Xuân Ất Tỵ tháng 1+2.2025