Page 42 - Người Kinh Bắc
P. 42

TRUYỆN NGẮN

           Thịnh vô can, nhưng trong tâm thì cắn rứt  chỉ có 6m. Không kiên trì được nữa, tỉnh
           không yên. Một hôm mặt buồn rười rượi,  đồng ý cho thành phố tổ chức cưỡng chế.
           Thịnh đến dúi vào tay Hạ 225 đồng: “Đây  Hôm lão Hạ được phường thông báo ngày
           là ba tháng lương Trung úy của tao, mày  giờ cưỡng chế, lão trầm ngâm: “Đến nước
           cầm lấy để mà đền người ta. Tao xin lỗi  này rồi cơ à, lão Ngữ rắn thật”. Hạ xòe tay
           mày”.                                          bấm ngón: “Thế là còn 5 ngày nữa nhỉ, các
                 Ngay  từ  lần  đầu  tiên  nghe  Hạ  kể  anh để tôi dùng cách này xem sao". Ba ông
           chuyện này tôi đã tò mò hỏi ngay: “Thế  cán bộ phường tò mò: “Cách gì thế bác?”
           cái ông Thịnh ấy bây giờ ra sao?". Hạ kéo  Hạ không trả lời, chỉ biết tối hôm ấy Chi
           tôi lên phòng thờ ở tầng hai chỉ vào cái  hội trưởng Cựu chiến binh kể lại: “Ông ấy
           đầu  trâu  gắn  trên  tường:  “Ông  ấy  thăng  gọi em đến nhà bảo em chuyển  một phong
           tiến lắm, lên đến Phó Tư lệnh Binh chủng,  bì dán rất kỹ đến cho lão Ngữ, ngay trong
           cách đây mấy năm, trước khi nghỉ hưu, lão  đêm lão Ngữ phá tường bao và điện cho
           đến thăm tôi mang theo nó đấy. Thằng Hà  phường tự nguyện hiến đất chứ không lấy
           Giám đốc công ty may Hải Anh gạ mua,  tiền đền bù”. Thành phố hỏi, phường hỏi,
           trả 20 triệu tôi không bán, nó là kỷ niệm,  tôi và nhiều người nữa trong khu phố cũng
           nó là vô giá ông ạ”. Thuở Hạ mới nghỉ hưu  hỏi: “Trong thư ấy viết gì”? Hạ chỉ cười
           có một dạo làm Trưởng khu phố một hai  trừ, còn Chi hội trưởng Cựu chiến binh thì
           nhiệm kỳ gì đó, đến bây giờ người ta vẫn  lắc đầu: “Bí mật thư tín, tôi đâu có biết”.
           nhớ và kể lại chuyện của Hạ với Ngữ cụt.  Đường Mạc Đĩnh Chi đã được nâng cấp
           Gọi Ngữ cụt bởi lão bị cụt ba ngón của bàn  thêm một lần nữa, nhưng nội dung trong
           tay trái, được xếp loại thương tật hạng 4/4.  cái bì thư dán kín Hạ gửi cho Ngữ viết gì
           Dạo nâng cấp đường Mạc Đĩnh Chi đổ áp  năm ấy vẫn ám ảnh, khuấy động sự tò của
           phan, mở ra hai bên cho đủ rộng 12m tất  rất nhiều người trong đó có tôi. Tôi cứ đinh
           cả các nhà mặt đường đều phải mất đất:  ninh chờ một ngày nào đó thời cơ đến, tôi
           nhà ít 8m  nhà nhiều có đến 30m , riêng  sẽ lại hỏi Hạ câu hỏi mà đã hàng chục lần
                      2
                                                2
           nhà Ngữ cụt 17m . Tất cả các hộ đều vui  tôi hỏi: “Trong thư gửi lão Ngữ dạo ấy ông
                              2
           vẻ  nhận  tiền  đền  bù,  riêng  nhà  lão  kiên  viết những gì”?
           quyết không nhận. Rất nhiều cuộc họp, rất                         *    *
           nhiều các cuộc vận động thuyết phục, hòa                            *
           giải nhưng đều thất bại. Lão Ngữ một mực            Hai mươi ba Tết ruột gan nóng như
           kiên quyết: “Đất của ông, cha tôi không  có lửa, như mọi năm tôi vẫn sang nhà Hạ
           thể bán nhượng cho bất kỳ ai được”. Thành  thắp  hương,  ngoài  hoa  quả  trên  ban  thờ
           phố đã lên kế hoạch cưỡng chế, nhưng tỉnh  chưa khi nào tôi quên chậu thả ba con cá
           dừng lại với lý do gia đình thương binh,  chép. Hạ giờ này đang ở đâu, khi nào thì trở
           phải tiếp tục vận động thuyết phục. Đến  lại? Không khí Tết tràn ngập phố phường,
           hơn  một  năm,  con  đường  đã  hoàn  thành  đào, quất đã được bầy bán chật vỉa hè. Tôi
           gần như toàn bộ, chỉ còn một đoạn ngắn  đi trên phố bước chân hờ hững, qua cổng
           trước cửa nhà lão Ngữ thắt lại chiều rộng  nhà lão Ngữ bỗng như có người níu chân.



          40     NGƯỜI KINH BẮC    SỐ 01/2025
   37   38   39   40   41   42   43   44   45   46   47