Page 47 - Người Kinh Bắc
P. 47
TRANG THƠ XUÂN
ĐINH VĂN Y
XUÂN DOÃN Nếm xuân
Miền Quan họ Nắng ngỡ như còn xanh lắm
Mà gió đậm hương đấy thôi
Miền Quan họ biết bao là nỗi nhớ Vừa chạm môi vào nếm thử
Gửi tâm hồn trong mỗi áng thi ca
Dòng sông thơ dào dạt đôi bờ Mới hay: Xuân chín thật rồi!
Để vầng trăng khát khao lời hò hẹn
Mùa xuân về hoa đào đi trẩy hội
Cho thỏa lòng mong đợi trúc với mai
Câu "Còn duyên", "Lúng liếng" cứ nối dài. NGUYỄN THÀNH HƯƠNG
Để tình yêu đắm say miền Quan họ./.
Còn mây ngũ sắc quai trời
Mỗi lần ta đến Hội Lim
Lại bâng khuâng nhớ len tìm quai thao
PHƯƠNG ĐẰNG Chỉ vì đôi mắt năm nào
Chứ đâu có hẹn có trao miếng trầu…
Tim em ngày Hội
Biết giờ người ở nơi đâu
Nón ba tầm ai đội giữa Hội xuân Ta thì lên lão bạc đầu càng mong
Chợt bắt gặp ánh mắt nhìn lúng liếng Còn bao năm để đợi trông?
Nhớ ngày nào cùng soi chung đáy giếng Hội Lim còn mãi, mình không sống đời!
Cùng mỉm cười lưu luyến chẳng muốn xa.
Lẽ nào đành vậy mà thôi
Rồi năm tháng… mỗi đứa một phương trời Kìa mây ngũ sắc quai trời… Hội Lim./.
Tiếp bước cha anh viết thêm trang sử mới
Đất nước anh hùng ngời ngợi những chiến công.
Em trở về - Một bông hồng thắm đỏ
Sáng nay giữa hội Lim quê mình
Anh tìm mãi người em yêu dấu ấy
Chỉ thấy yếm đào áo mớ ba, mớ bẩy
Mà chẳng thấy bông hồng đỏ nơi đâu?
NGƯỜI KINH BẮC SỐ 01/2025 45