Page 36 - Văn Nghệ Yên Bái Vùng Cao
P. 36

Rừng  mất,  thân  núi  đầy  vết  sẹo.  Núi    Chị cầm điện thoại quay mấy bức tường
          đồi bị sạt lở khắp nơi nhìn như những         nhà, giọng phấn khởi:
          vết cào rách bươm, không biết khi nào            - Định chờ anh nghỉ phép về sơn lại
          lành lại, gây ám ảnh những người lính         tường nhà mà lâu quá. Bị ngâm nước
          biên phòng. Anh cùng đồng đội nguyện          suốt mấy ngày, tường ẩm mốc bong tróc
          in những dấu chân thầm lặng trên từng         hết. Hôm nay mấy mẹ con mua sơn về
          mét đất mét rừng, để bảo vệ chủ quyền         tự làm. Anh xem, trông chẳng khác gì
          lãnh thổ và những cánh rừng biên giới         thuê thợ.
          mãi xanh tươi.                                   - Mấy mẹ con vất vả quá. Thôi còn
             Bảy giờ tối, thiếu tá Vĩ mới trở về        việc gì cứ để đấy đợi anh về xử lý.
          đơn  vị  sau  khi  đi  xuống  địa  bàn  thôn     - Anh đừng lo, mấy việc này đâu có
          Nìn  Sín  để  cùng  chính  quyền  bàn  về     làm khó được em.
          công  tác  xoá  đói  giảm  nghèo.  Nhiều         Cũng  phải,  làm  vợ  lính  mấy  chục
          năm nay đồn biên phòng nơi anh đóng           năm có việc gì mà không đến tay Hiên.
          quân may mắn được các tổ chức, doanh          Mỗi câu chuyện vợ kể đều cho thấy cuộc
          nghiệp, nhà hảo tâm ủng hộ kinh phí để        sống đã hồi sinh sau lũ nhưng vẫn không
          xây dựng nhà đại đoàn kết, trao tặng bò,      làm cho anh thôi áy náy. Khi trận lũ tràn
          lợn giống giúp bà con hộ nghèo trên địa       vào thôn xóm, cuồn cuộn dâng cao lúc
          bàn phát triển kinh tế. Việc của đồn biên     nửa đêm anh đã không thể nào có mặt
          phòng  là  kết  nối,  phối  hợp  với  chính   ở nhà. Mường tượng ra cảnh mẹ già, vợ
          quyền địa phương để nắm bắt tình hình         con cuống cuồng chạy lũ, bất an trong
          cụ thể trước khi trao tặng sinh kế cho        tứ bề nước ngập anh thấy xót xa. Lúc
          người dân. Đợt mưa lũ vừa rồi trên địa        chị cõng mẹ chồng lên tầng hai chạy lũ
          bàn có một số gia đình bị mất nhà cửa,        cũng là lúc đơn vị anh đang di dời khẩn
          vật nuôi. Vĩ cùng các đồng chí gấp rút        cấp các hộ dân do sạt lở đất. Biết tin lũ
          tính toán phân bổ kinh phí cho hợp lý         đang nhấn chìm nhiều nóc nhà ở quê,
          để tiến hành xây dựng nhà đại đoàn kết.       lòng anh cũng nóng như lửa đốt. Nhưng
          Đang mải nghĩ thì chuông điện thoại reo.      giữa lúc chạy đua cứu người anh không
          Cách vài ngày con gái lại gọi messenger       có  thời  gian  gọi  điện  về  nhà.  Lũ  về
          cho bố để bà nội và mẹ chuyện trò. Mẹ         nhanh như kẻ cướp, lợn gà kêu tán loạn
          anh mắt kém rồi, tai nghễnh ngãng nghe        trong chuồng chị không biết phải xoay
          câu  được  câu  chăng.  Sóng  yếu,  thỉnh     xở thế nào. Đứa lớn học trường chuyên
          thoảng cuộc gọi lại ngắt quãng nhưng          dưới tỉnh, nhà còn mẹ già con dại. Chị
          có hề gì. Mẹ chỉ muốn được nhìn thấy          chỉ kịp dìu mẹ chồng lên cao, hô hào
          con trai mình vẫn bình yên, khoẻ mạnh         con lấy đèn pin, chút đồ ăn nước uống.
          là vui. Vợ anh khoe chỗ bùn đất hôm           Đứa con gái mười tuổi dụi mắt tỉnh cơn
          ngập lụt đẩy ra vườn đến là tốt, trồng        ngái ngủ nhìn từ ban công tầng hai thấy
          dây bầu dây bí xanh non, khoe đàn lợn         làng  xóm  tối  om,  tiếng  kêu  cứu  dần
          giống  mới  mua  thay  thế  mấy  chú  lợn     chìm nghỉm trong tiếng mưa ngày càng
          hôm lũ ngập chết hết, không kịp cứu.          nặng hạt. Bà cụ dặn con dâu: “Đừng có



          34                                            Văn nghệ Yên Bái vùng cao- Số 74 (12/2024)
   31   32   33   34   35   36   37   38   39   40   41