Page 35 - Văn Nghệ Yên Bái Vùng Cao
P. 35
DẤU CHÂN THẦM LẶNG...
Truyện ngắn của VŨ THỊ HUYỀN TRANG
hiếu tá Vĩ cùng
Tđồng đội trở về
đơn vị sau nửa tháng đi
hỗ trợ bà con vùng lũ.
Nhìn vụn đất khô rơi
ra từ giày Vĩ lặng lẽ cúi
xuống nhặt lên, sống
mũi cay xè. Đây là đất
từ cánh đồng làng Nậm
từng rất đỗi yên bình,
nhưng chỉ sau trận sạt lở
kinh hoàng ngọn núi đã
vùi lấp gần hai chục nóc
nhà khiến biết bao trái
tim ngừng đập. Chiếc
bánh chưng gù được bà
con dân làng tặng lúc
chia tay vẫn còn đây.
Trên bộ quân phục này
tưởng như vẫn còn thấm
nước mắt chia tay và hơi
ấm những vòng ôm tạm
biệt. Đây có lẽ là chuyến Minh họa: Bích Hạnh
đi thực hiện nhiệm vụ
khiến anh nặng lòng nhất trong cuộc đời đội hay ngồi nghỉ chân trên ngọn núi
binh nghiệp của mình. Trở về từ làng cao nhìn xuống những bản làng phía
Nậm, thiếu tá Vĩ nhiều đêm không thể dưới. Ngắm ngọn khói trắng bay lên từ
nào ngon giấc. Nỗi ám ảnh về những những căn bếp nhỏ anh trân quý biết
mất mát mà đồng bào phải gánh chịu bao cuộc sống bình yên này. Núi rừng
cứ đeo đẳng tâm trí anh. Thỉnh thoảng vẫn bao bọc những bản làng nằm rải
trong lúc đi tuần tra rừng anh cùng đồng rác khắp nơi. Rừng còn là bản làng còn.
Văn nghệ Yên Bái vùng cao- Số 74 (12/2024) 33