Page 34 - Văn Nghệ Yên Bái Vùng Cao
P. 34
bếp, ngoái đầu nhìn lên bàn thờ, nhìn vào lòng… Rồi Già lật đật đứng dậy
khắp một lượt gian nhà trống trải, im đặt lọ hoa lên góc bàn thờ, thắp hương.
lìm… Những vách liếp đan bằng nứa Những sợi khói trắng bám vào tay già,
còn thơm mùi tươi ngọt, các thanh nứa quẩn quanh bông hoa rồi tan vào không
vàng nhạt đan xen nhau tạo thành những trung cùng với tiếng nấc nghẹn ngào
hình ô vuông đều đặn. Ánh nắng chui của già Roong…
qua những kẽ nứa, tạo thành những hạt Trên đường về, cả nhà Éng quyết định
nắng lấm chấm xen kẽ những sợi dài in sẽ đón năm mới cùng già Roong. Thế
vệt sáng lấp lánh trên tấm dát sàn làm từ là hôm sau, bố gánh một gánh củi to đủ
cây vầu tươi nhẵn bóng… Tiếng thở dài dùng hết những ngày đầu năm mới, mẹ
cất lên nặng nhọc từ cái ngực xép lẹp gánh một gánh nước suối thiêng- nơi mà
- Già Roong ơi… Già ơi… ngày cuối năm cả bản sẽ ra lấy nước về
Giọng nói ấm áp vang lên, kéo già để dùng tắm gội, lau dọn nhà cửa chuẩn
khỏi dòng suy nghĩ. Có tiếng bước chân bị đón năm mới, còn Heng xách gạo
lên bậc thang. Ai thế nhỉ? Ai đang lên nếp, đỗ và túi thịt lợn sáng nay bố mới
cầu thang? Bước chân nhẹ lắm, giống đi đụng cùng hàng xóm về, Éng thì ôm
bước chân thằng Khủ… Già lật đật vịn cuộn lá dong và cây mía đẹp nhất để làm
đầu gối, bám vào thanh củi to để đứng “gậy chống” cho tổ tiên (theo phong tục
dậy… của người Tày). Con đường đất mới làm
- Già ơi, chúng con có món quà tặng lại, bùn còn quyện dẻo quánh, đất chui
già ạ. chặt vào dép, len lỏi vào từng kẽ chân,
Heng nhanh nhảu nắm tay, dìu già dính chặt dép xuống mặt đường, nhưng
Roong vào ngồi lại bên bếp lửa. Éng đặt Éng không thấy mệt chút nào, mà trong
lên bàn tay gầy gầy của già một chiếc lọ lòng tràn ngập một cảm giác mới lạ. Nó
làm từ ống vầu được đẽo vót cẩn thận, nhảy chân sáo đi trước, vừa đi vừa tưởng
bên ngoài ống buộc thêm sợi dây dao tượng đến gương mặt hạnh phúc của già
rực rỡ sắc màu của mẹ dệt từ thời con mà nheo mắt, tủm tỉm cười…
gái. Già Roong lặng người. Giọt nước Bầu trời Nà Ngàm hôm nay bừng
mắt hiếm hoi của người đàn ông đã sáng, ánh hồng rực rỡ phủ lên đỉnh Pù
ngoài 70 tuổi bò chầm chậm trên những Đán Khao. Nắng dịu dàng, ấm áp nhảy
rãnh mắt nhăn nheo, tay run run đón lấy nhót trên những đồi quế xanh mướt.
món quà, giọng khàn đặc: Tiếng chim én ríu rít vang từ bụi cây
- Hoa đào... Lúc còn sống, vào những vọng vào lòng Éng, Heng và bố mẹ. Xa
ngày giáp Tết, thằng Khủ hay cùng mẹ xa, thấp thoáng những cánh hoa mỏng
nó đi rừng tìm lá dong, lấy củi về chuẩn manh, hồng nhạt như ánh ban mai, rung
bị gói bánh, lúc nào cũng mang về một rinh trong làn gió nhẹ. Trên cánh hoa,
cành đào rừng… Bây giờ… giọt sương long lanh vẫn còn đọng lại
Đôi bàn tay gầy gầy luống cuống dưới nắng xuân ấm áp của Nà Ngàm.
ôm chặt bông hoa vào lòng, nâng niu,
trìu mến như đang được ôm ấp đứa cháu H.T.T
32 Văn nghệ Yên Bái vùng cao- Số 74 (12/2024)