Page 32 - Văn Nghệ Yên Bái Vùng Cao
P. 32

MÙA XUÂN CỦA GIÀ ROONG





           Truyện ngắn của HOÀNG THỊ THÚY



             - Hú… Éng ơi, lại đây! Có cái gì ở            - Chị Heng ơi, sao lại có hoa đào ở
          kia kìa!                                      đây?-  Éng cúi xuống thì thầm, giọng
             Tiếng  hú  dài  của  Heng  vang  khắp      đầy kinh ngạc. Nó khẽ vuốt nhẹ bông
          thung Khủi Xỏm, len lỏi qua những lớp         hoa như sợ làm gãy cánh mỏng manh.
          sương mờ đặc quánh, đôi gà rừng giật             -  Chắc  nó  bị  bão  cuốn  từ  nơi  nào
          mình, nhảy vội lên những bụi giang ngả        đến…  Heng  bỏ  lửng  câu  nói  và  cúi
          rạp vàng ruộm rồi trốn mất. Thung Khủi        xuống,  đôi  tay  nhỏ  nhắn  nhẹ  nhàng
          Xỏm im lìm, chỉ còn lại những cuộn mây        chạm vào cánh hoa, nghẹn ngào.
          trắng vắt ngang đỉnh núi, tiếng gió hun          - À lôi… Em không nghĩ giữa đống
          hút lùa qua từng kẽ lá và mùi ngai ngái       bùn  đất  này  lại  có  bông  hoa  nở  đẹp
          của lá mục hòa lẫn với mùi thơm nồng          vậy…  Hoa  nở  là  sắp  Tết  rồi  đấy…!-
          của quế. Ở những sườn đồi xung quanh,         Éng nhìn chị, đôi mắt sáng lên:
          từng mảng quế non mới trồng chưa kịp             - Chị Heng ơi, mình mang bông hoa
          bén  rễ  sâu  bị  xé  toạc,  bị  cuốn  phăng   này về biếu già Roong nhé… sắp Tết
          theo dòng nước lũ, chỉ còn lại những hố       rồi…
          trống hoác, nham nhở. Éng vội len qua            - Đúng rồi, mình sang bên kia đồi kể
          đống đất trơn trượt, leo ngược lên lưng       cho bố mẹ rồi cùng dọn nhanh đống quế
          đồi rồi luồn qua gốc cây to để ra giữa        đổ để về sớm nhé!- Heng gật đầu, ánh
          lòng khe suối cạn, nơi chị Heng đang          mắt lấp lánh niềm vui, hạnh phúc.
          đứng. Đến nơi, Éng sững người vì giữa            Chiều.  Chiều  đông  buông  mình
          đống đất đá to lẫn cành cây gãy đổ, lá        xuống  bản  Nà  Ngàm  với  một  màu  u
          rũ xuống, nhuốm đầy bùn đất, trên một         xám, ảm đạm. Những tia nắng nhỏ nhoi
          cành cây trơ trọi bất ngờ nở rực rỡ một       cuối ngày khẽ lăn mình qua những đám
          bông hoa đào nhỏ bé. Những cánh hoa           mây,  trườn  qua  những  ngọn  cây  cao
          mỏng  manh,  hồng  nhạt  như  ánh  ban        nhất  trên  núi  Đán  Khao,  rải  từng  vệt
          mai, rung  rinh  trong làn gió  nhẹ, trên     sáng nhạt nhòa trên các đồi quế loang
          cánh hoa vẫn còn đọng lại giọt sương          lổ, đầy vết cào xước. Tiếng chim Khảm
          long lanh dưới ánh mặt trời và nổi bật        Khắc buồn bã len lỏi qua những cành
          giữa màu xám đen của bùn đất.                 cây trơ trụi lá, quyện vào tiếng róc rách



          30                                            Văn nghệ Yên Bái vùng cao- Số 74 (12/2024)
   27   28   29   30   31   32   33   34   35   36   37