Page 9 - Tạp chí Cửa Việt
P. 9
vừa đủ xuống đất mà vẫn nguyên lành. Lá chuối dùng để gói bánh
chưng bánh tét.
3. Vợ chồng tôi năm nào cũng gói bánh, nhen lửa đun nồi nấu
ngay trước sân nhà. Nhớ lời ông nội dặn, dù giàu hay nghèo thì tới Tết
cũng phải tự mình gói nấu cho được một nồi bánh để cúng tổ tiên ông
bà, để gia đình có không khí, các con các cháu có được tuổi thơ đầy
đặn. Ông cũng dặn rằng bánh nấu càng lâu càng dẻo ngon, và nhất
quyết phải nấu qua đêm.
Hai chín tháng chạp, đêm áp Tết, chúng tôi ngồi canh lửa nấu
bánh. Khói lửa và khói hơi nước luộc hòa quyện thành hương thơm
quen thuộc của đồng quê ủ trong hạt nếp, lá chuối, nuộc lạt buộc. Lạ
thay, mùi hương ấy qua bao năm vẫn không thay đổi, từ ký ức xa xăm
của tuổi thơ tôi cho đến khi lớn lên, đấy chính là mùi Tết.
Khuya cuối năm vắng lặng, bếp than hồng ánh lên những tia lửa
nổ lép bép từ củi đượm nắng. Một bếp củi đêm gợi nhớ quá khứ đầy
gian khó. Vợ đem ra mấy củ khoai lang vỏ tím, thứ này khi xưa từng là
lương thực của cha ông mình đây. Và tới thời chúng tôi, có nhiều buổi
sáng đi học chỉ lót lòng một củ khoai luộc.
Bây giờ đời sống đã khá lên rất nhiều, khoai chỉ là món ăn chơi,
ăn vặt. Thế nhưng trong cái đêm áp Tết như hôm nay, củ khoai vùi
trong lửa than lại bồi hồi bao ký ức. Chờ khoai chín, chúng tôi cứ lặng
yên không nói gì, chỉ chằm chằm nhìn vào bếp than rực hồng. Chốc
chốc dùng que lật củ khoai lại để nó chín đều. Mùi vỏ khoai cháy
7
Trẻ con thích thú ngồi canh lửa
Trẻ con thích thú ngồi canh lửa
nấu bánh - Ảnh: T.A
nấu bánh - Ảnh: T.A