Page 24 - Hạ Long
P. 24
Cứ thế, Phạm Hồng Nhật xê dịch trên Vùng mỏ, đi và viết,
Năm mươi năm đời và thơ Một chuyến ra đảo Cô Tô. Hôm đi thăm rừng thông. Buổi
chủ yếu ghi chép lại những gì anh nhìn thấy, anh cảm nhận.
chứng kiến thị xã Hòn Gai tiễn đưa con em ra mặt trận... Tất
cả vào thơ Phạm Hồng Nhật, làm nên phần thơ Dư âm trong
tập thơ đầu tay của anh.
Còn thơ trong Ngày trở về. Phần thơ này phản ánh phần
Phạm Hồng Nhật đời thứ hai của Phạm Hồng Nhật. Hơn 10 năm gắn bó với
Phạm Hồng Nhật
Vùng mỏ, Phạm Hồng Nhật phấn đấu thành đảng viên Đảng
Cộng sản Việt Nam và tốt nghiệp Trường Đại học Bách Khoa.
Cùng với khả năng làm thơ, viết báo, viết kịch và sự nhanh
nhạy, tháo vát, Phạm Hồng Nhật được rút về làm ở Ban Thi
đua - Tuyên truyền của Bộ Năng lượng với nhiệm vụ nghiên
cứu, viết bài để suy tôn hai Anh hùng Lao động của ngành
Nhà văn PHẠM NGỌC CHIỂU Than là Trịnh Văn Nghinh ở Mỏ than Hà Tu và Nguyễn Văn
Sên ở Nhà máy Cơ khí Cẩm Phả. Xong việc, chưa có việc
gì khác để làm, cấp trên cho Nhật về cơ quan đại diện Tổng
Bốn mươi tám bài thơ của Phạm Hồng Nhật có tên ra hầm phòng không thì vừa lúc nghe tiếng máy bay lộng Công ty Than ở Hà Nội. Sau đấy, lại điều động anh trở lại Vụ
chung “Dư âm ngày trở về” viết về hai mảng đề tài. Phần óc, rồi tiếng bom nổ. Khi khói bụi tan đi, Phạm Hồng Tổ chức cán bộ làm công tác xét thưởng huân - huy chương
thơ Dư âm, tác giả viết về con người và Đất mỏ Quảng Nhật và mọi người đứng trước cảnh bom phá tan hoang, chống Mỹ cứu nước cho cán bộ, công nhân ngành Than.
Ninh, nơi anh gắn bó hơn 12 năm tuổi trẻ, từ sau ngày rời căn phòng Nhật và Vĩnh ở biến mất, chỉ còn là hố bom Năm 1987, Phạm Hồng Nhật được cấp trên cho đi học
trường chuyên nghiệp về nhận việc tại Nhà máy Cơ khí tanh bành. Lại chợt nhớ Vĩnh, Nhật ngoắt người định đi tiếng Nga ở Trường Đại học Ngoại ngữ Hà Nội. Năm 1988,
Hòn Gai, đến khi anh được rút lên Bộ Năng lượng. Đó là tìm thì Vĩnh hớt hải chạy đến. Hai bạn thơ ôm chầm lấy anh sang Liên Xô công tác với chức danh Bí thư Ban cán sự
chặng đường đời đầu tiên trong tư cách một cán bộ kỹ nhau, ứa nước mắt mừng thoát chết. Đảng ủy Vùng kiêm Trưởng vùng trực thuộc Đảng bộ Đảng
Chân dung Phạm Hồng Nhật thời trẻ. thuật trẻ, Phạm Hồng Nhật về với đất mỏ, thành người Cộng sản Đại sứ quán Việt Nam tại Liên Xô. Khu vực anh
Thì ra, tắm ở nhà Trần Nhuận Minh xong, Vĩnh vừa
đất mỏ, khi cuộc chiến tranh phá hoại của đế quốc Mỹ đã dắt cái xe đạp cà tàng của Nhật định ra về thì máy bay phụ trách là miền Đông Ucraina với hàng nghìn công nhân
đến độ ác liệt với Quảng Ninh và với cả miền Bắc. Mỹ ập vào Hòn Gai. Ông Minh vội kéo Vĩnh xuống hầm, làm việc tại các nhà máy, xí nghiệp và lưu học sinh, trong đó
Bữa vui đã cạn tuần rượu thứ hai, Sinh năm 1946 ở Cát Hải (Hải Phòng), 23 tuổi, Phạm nếu không, Vĩnh cố đạp xe về có thể đã dính bom rồi. Sự có hàng trăm đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam. Quản lý
không khí trò chuyện thêm phần hào Hồng Nhật có tấm bằng Trung cấp hóa chất làm lưng việc chứng tỏ một điều: Ba người bạn thơ Đất mỏ thương từng ấy con người và từng ấy đảng viên thật không đơn giản
chút nào. Đấy chính là thời kỳ cả người lao động và học sinh,
vốn vào đời, nhưng trớ trêu lại được phân về Nhà máy
quý nhau, lo cho nhau lắm lắm.
hứng và có vẻ như bắt đầu đi vào việc Cơ khí. Cái sự trái khoáy học một nghề bắt làm một nghề Kỷ niệm nhớ đời thứ ba của Phạm Hồng Nhật với sinh viên Việt Nam đua nhau tranh thủ đi buôn quần áo bò,
đồng hồ điện tử bán cho người sở tại, và mua tủ lạnh, quần
khác là chuyện thường của các “nhà” Tổ chức - Lao động
chính, khi chủ xị cuộc rượu - nhà thơ những năm 60 - 80 thời ấy, dễ biến một người có nghề Quảng Ninh là bữa anh “hộ tống” nhà văn Lý Biên Cương áo “bay”, đồng hồ Pôn-giốt và xe máy Minscơ gửi về bán ở
đi mua lương thực. Bữa ấy, một ngày tháng 7/1976, nghe
Việt Nam. Lời lãi, tiếng gọi của đồng tiền khiến người ta quên
Anh Chi rót đủ tuần rượu thứ ba cho thành chân loong toong, sai vặt ở các cơ quan, xí nghiệp. nhà văn họ Lý gọi điện, rủ rê, thương ông chỉ giỏi viết cả tổ chức, đoàn thể, kể cả trách nhiệm sinh hoạt và đóng
May cho Phạm Hồng Nhật, ngoài việc học hành đến nơi
văn, viết báo chứ không rành việc đời, lại vợ yếu đau
khách và mình xong, liền nghiêm đến chốn, anh còn được trời phúc cho sự tháo vát và chút lâu ngày, Phạm Hồng Nhật cùng ông ra cửa hàng lương đảng phí, khiến Phạm Hồng Nhật thật sự lúng túng. Cũng
may, ở Liên Xô tổ chức Công đoàn được coi trọng, thực hiện
năng khiếu thơ văn cùng với bản tính chân tình, xởi lởi,
thực. Chờ mãi mới đến lượt mua, Lý Biên Cương nhễ nhại
trang cất giọng: Trước khi ta cùng nhờ vậy, cơ quan bố trí Phạm Hồng Nhật làm giáo viên, mồ hôi xách hai túi mỳ sợi 10kg ra khỏi quầy hàng. Nhìn nghiêm Luật Công đoàn, trong đó có việc trích nộp phần
trăm quỹ lương cho Công đoàn hoạt động, nhờ vậy, hằng
sau làm Hiệu phó Trường Bồi dưỡng nâng cao văn hóa,
cạn ly rượu này, tôi có một ý kiến nghiệp vụ, kỹ thuật tương đương với trình độ đại học, những sợi mỳ vón cục, mốc đen, bất thần nhà văn vứt túi tháng Phạm Hồng Nhật có thể sân siu trích quỹ lương Công
này xuống đất, bước thẳng đến chỗ mấy túi mỳ sợi trắng
đoàn nộp đảng phí thay cho số anh chị em đảng viên mải
bản thân Hồng Nhật có điều kiện giao lưu, kết bạn văn
ngắn, Phạm Hồng Nhật làm thơ đến chương và khám phá mảnh đất và con người Vùng mỏ. ngon xách đại lấy một túi. buôn bán quên trách nhiệm của mình. Hiện thực ấy, cộng
Phạm Hồng Nhật đứng gần Lý Biên Cương, đang gợn
nay đã 40 năm lẻ nhưng vẫn chưa có Tình người, tình đất Quảng Ninh đã là chất liệu quý tạo chút ngạc nhiên về việc làm của bạn, thì nghe nhân viên với một chuyện không vui trong đêm Hà Nội anh tận mắt
chứng kiến trước ngày sang Liên Xô đã ảnh hưởng đến nhiệt
nên cảm xúc thơ ca và đọng thành những kỷ niệm nhớ
tập thơ in riêng nào, giờ là lúc ông đời của anh. cửa hàng tru tréo bảo ông Cương ăn trộm, trong khi nhà huyết sáng tác thơ anh từng có trong những năm tháng sống Phạm Hồng Nhật (bên phải) cùng hai anh em ruột nhà thơ Trần Nhuận Minh (giữa) và Trần Đăng
văn Lý Biên Cương lấn bấn chưa biết trả lời sao. Lập tức
ở Quảng Ninh.
Trước hết là kỷ niệm về buổi dạo chơi phố biển Hòn Gai
phải làm việc này. Ông hãy bắt tay cùng nhà thơ lớn Xuân Diệu vào chiều ngày 12/11/1971. Phạm Hồng Nhật nói như quát: “Các vị ăn nói cho cẩn Việc xảy ra trong thời gian Phạm Hồng Nhật được lãnh Khoa ở Moscow năm 1991.
thận. Bảo ông này ăn trộm hả? Ăn trộm mà bỏ hai túi mỳ
ngay vào việc tập hợp để in tập thơ Hôm ấy, Xuân Diệu về nói chuyện thơ với anh em văn mười cân để lấy túi mỳ tám cân à? Còn tại sao ông ấy đạo Bộ đưa anh về công tác ở cơ quan đại diện Tổng Công ty
nghệ sĩ Quảng Ninh, xong việc, ông bảo Hồng Nhật đưa
Than tại Hà Nội. Đêm ấy, một đêm tháng 6/1982, Nhật đang
đầu tay đi. ông dạo phố. Hai người đang vui bước thì bất thần gặp làm thế thì các vị trông đi, hai túi mỳ sợi các vị bán cho ngồi trong phòng của mình thì có tiếng gõ cửa và người hiện buốt lạnh mình tôi gánh về (Hội Lim). Mưa chưa về, công việc tôi làm 6 tập thơ trên là thận trọng, nghiêm
trời khô cong mùa hạ (Ea súp tháng ba). Mỗi ngày
cẩn, không có chuyện làm lấy được, chạy theo đầu
ông ấy đây, đen mốc thế này, các vị có ăn được không,
tiếng chào rõ to: “Chào thầy ạ!”. Hồng Nhật thoáng bối
ra trước mắt anh là nhà văn Võ Huy Tâm - Một ngọn cờ của
rối nhận ra người chào là ông Thư ký Công đoàn tỉnh, trong khi vợ ông ấy đau ốm suốt bao lâu nay, ông ấy là dòng văn học công nhân với tiểu thuyết Vùng mỏ nổi tiếng thiếu vắng bóng em/ sáng không vàng nắng, chiều sách. Và, một đảm bảo thứ hai, là sau khi 6 tập thơ
đang theo học Trường bồi dưỡng Văn hóa chỗ anh phụ nhà văn nhà báo nhất nhì Vùng mỏ, thức đêm, thức hôm được giải nhất những năm 1951-1952, giờ vẫn là yếu nhân thiêm thiếp chiều/ không gian ẩm mốc xanh rêu/ của Phạm Hồng Nhật ra mắt độc giả thì đã có 7 bài
Ý kiến của Anh Chi được Nguyễn Đức Huệ nhiệt trách. Trong cái nhìn săm soi của Xuân Diệu, Nhật vội đáp để viết bài, lại bắt vợ chồng ông ấy nhai nuốt thứ mỳ này, của Hội Nhà văn và của cả Đất mỏ. Võ Huy Tâm khoác tấm khàn khàn tiếng qụa buồn kêu đầu tường... (Mỗi viết của các nhà thơ, nhà văn, nhà lý luận - phê bình
thẩm định lại chất lượng các tập thơ. Cả 7 bài viết
hỏi lương tâm các vị để đâu, để đâu hả?”. Mấy cô nhân
ngày). Đáng chú ý, bài Mỗi ngày được anh viết vào
liệt hưởng ứng. nhanh lời chào của người kia, rồi kéo nhà thơ dạo phố tiếp viên cửa hàng và mấy bà mua lương thực bấy giờ mới im áo bạt to sụ của giám đốc mỏ thường lên công trường vào mùa đông năm 2006 tại Matxcova, khiến người đọc đều khẳng định chất lượng các tập thơ, riêng bài viết
nhưng Xuân Diệu bất chợt nhìn xoáy vào mặt Nhật rồi cất
Phạm Hồng Nhật làm thơ, có thơ in báo và in giọng thủng thẳng: “Cậu... cậu muốn theo nàng thơ, mà re, rồi lên tiếng xin lỗi, cân lại cho nhà văn mười cân mì những ngày mưa bão. Giữa đêm nóng nực Hà Nội, Hồng càng thấu hiểu nỗi lòng Phạm Hồng Nhật và những của nhà văn Nguyễn Đức Huệ còn nêu bật bước tiến
Nhật không giấu được sự ngạc nhiên. Anh càng ngạc nhiên
trong những tập thơ nhiều tác giả từ giữa những năm lại vẫn có vẻ yêu thích quan hệ với các quan trên nhỉ? Thế sợi trắng thơm. khi nghe nhà văn đàn anh thanh minh về việc khoác áo bạt người xa xứ, nhất là mấy câu cuối bài: “Anh - người mới về thi pháp thơ của Phạm Hồng Nhật. Chính vì
60 thế kỷ trước, là một trong những cây bút thơ có thì sao có thơ hay được? Cả đời toàn tâm toàn ý với nàng Vậy đấy, tình đất, tình người và tình bạn cầm bút giữa đêm nóng nực Hà Nội. Thì ra, ông lên Hà Nội để mai dự lữ khách đường xa/ bước chân lên dải Ngân hà về vậy, năm 2016, Phạm Hồng Nhật đã bước đầu nhìn
tên của đất Quảng Ninh, đứng cùng Yên Đức, Đào thơ còn chưa ăn ai. Cậu... cậu... hiểu chứ?”. Lúc đó, Hồng Vùng mỏ đã lưu trong tâm trí Phạm Hồng Nhật bao điều cuộc họp quan trọng của Hội Nhà văn, vì nóng quá nên ông quê”. Chợt thấy nhận xét của nhà thơ Anh Chi về thơ lại hành trình thơ mình và anh làm Tuyển tập thơ thứ
Ngọc Vĩnh, Long Chiểu, Tiến Chước và Trưởng ban Nhật chỉ ngạc nhiên nhưng đêm về nằm ngẫm nghĩ lời nhà tốt đẹp, để anh viết được những bài thơ chân thực và xúc tắm táp cho mát và nhân thể giặt luôn bộ quần áo dành để lục bát của Phạm Hồng Nhật thật tinh và xác đáng: nhất mang tên Đàn bò lạc vào thành phố và năm
Thơ của Hội Văn nghệ tỉnh là Trần Nhuận Minh, được thơ lớn, anh thấy thấm thía lời dạy của ông. động về vùng đất này. Sau một ngày lên với tiểu đội trực sáng mai diện dự họp, thế là chỉ còn quần đùi và áo may ô, Thơ lục bát của Phạm Hồng Nhật giàu mỹ cảm và 2020 anh in tiếp quyển sách Phạm Hồng Nhật - Con
hai nhà thơ lớn là Hoàng Trung Thông và Nguyễn chiến trên đồi cao, đêm về Phạm Hồng Nhật ghi vào sổ muốn sang chơi với Phạm Hồng Nhật đành... khoác tạm tấm tiệm cận cái đẹp cổ điển. người và tác phẩm dày gần 700 trang.
Xuân Sanh để mắt tới. Oách chứ. Tôi là dân văn xuôi, Kỷ niệm nhớ đời thứ hai là lần hút chết vì bom Mỹ cùng tay thơ: áo bạt. Ôi giời, Phạm Hồng Nhật suýt thốt lên tiếng kêu. Một Với tất cả những gì có trong 48 bài thơ, tập thơ Không phải là người biên tập tuyển tập, nhưng
bây giờ vẫn nhớ không ít những câu thơ hay của ông: nhà thơ Đào Ngọc Vĩnh. Đó là chiều ngày 10/5/1972, bom nhà văn nổi tiếng mà “hoàn cảnh” đến thế này ư? Hồng Nhật đầu tay Dư âm ngày trở về của Phạm Hồng Nhật được Phạm Hồng Nhật tặng sách và vì thế tôi có dịp
“Cái nóng điên người ở ngách lò chợ/ Mồ hôi xèo xèo Mỹ đánh vào Nhà máy Cơ khí Hòn Gai. Hồi ấy, bệnh tim Trận chiến trên này mời nhà văn vào phòng, lấy đưa ông bộ quần áo công nhân được Nhà Xuất bản Văn học ấn hành tháng 5/2011 thẩm định lại thơ Phạm Hồng Nhật và tôi thấy bút
nhỏ xuống hòn than/ Lưỡi răng gầu cào vách đá nồng to của Đào Ngọc Vĩnh đã chuyển nặng, cơ quan đã phải nghe lệnh phòng không rõ hơn mọi chỗ mặc tạm, trong đầu chua chát nhớ câu thơ “Cơm áo không - một kỷ lục về ra sách nhanh năm ấy, mở đường lực của anh thật dồi dào, mạnh mẽ. Điều ghi nhận
khan/ Là lửa cho than thêm bốc cháy”. Và: “Gió xoáy cho anh nghỉ việc để lo chữa bệnh. Nghỉ việc nghĩa là biết tầm cao từng viên đạn nổ đùa với khách thơ” của Xuân Diệu. suôn sẻ cho hành trình xuất bản thơ riêng của Phạm quan trọng thứ hai, là Phạm Hồng Nhật đã chuyển từ
táp lên từ chân mỏ/ Giơ tay ngang đầu nắm được không có lương, cũng có nghĩa là phải tự lo cuộc sống Hồng Nhật. viết thơ miêu tả, chỉ chú trọng phản ánh cái nhìn thấy
than bay” (Than trên băng chuyền). Rồi bài “Thuyền hằng ngày. cả âm mưu và bộ mặt kẻ thù. Kỷ niệm không vui này lại được dịp sáng lên trong tâm sang những sáng tác thơ phản ánh tâm trạng, viết về
neo bến Cô Tô” của ông có câu thơ rất gợi: “Gió dịu Để giúp Đào Ngọc Vĩnh, nhà thơ Trần Nhuận Minh (Trận chiến trên đồi) trí Phạm Hồng Nhật trong những năm tháng anh sống ở Và hành trình xuất bản này cũng lập nên một kỷ những nghĩ ngợi, suy ngẫm đằng sau những gì tác
dàng sao, nước lăn tăn/ Trăng đầu tháng thẹn thò với tư cách Trưởng ban Thơ của Hội Văn nghệ nêu sáng Đến các công trường khai thác than, dần dần Phạm Ucraina, chứng kiến anh em người Việt mải mê đi buôn, lục nữa về việc ra sách của một tác giả. Nội trong giả nhìn thấy. Nói theo ngôn ngữ lý luận, thì thơ Phạm
như thiếu nữ”. kiến, mỗi tác giả thơ hãy dành một kỳ nhuận bút góp vào Hồng Nhật hiểu ra: nhiều khi quên cả mình là người Việt Nam, mình là một đảng năm 2011, Phạm Hồng Nhật in liền 3 tập thơ: Dư âm Hồng Nhật đã chuyển từ “trữ tình hướng ngoại” sang
viên Cộng sản và những điều này khiến cho Phạm Hồng
Nhân vật được Anh Chi và Nguyễn Đức Huệ mua sắm cho nhà thơ họ Đào một bộ đồ cắt tóc để anh Kíp lê là loại than già Nhật nhiều nghĩ ngợi, làm anh không còn hứng thú gì với việc ngày trở về - tháng 5, Hương thơm mời gọi, Thung “trữ tình hướng nội”. Nhờ thế, độc giả đọc thơ Phạm
nhiệt thành thúc giục in tập thơ riêng ngồi ngay cạnh hành nghề kiếm sống. Mọi người vui vẻ tán thành gợi Than cám rất mịn, than hoa rất mềm làm thơ nữa. Đấy là lý do cho việc nhiều năm sống ở Ucraina, lũng tình yêu. Sang năm 2012, anh ra tập thơ thứ Hồng Nhật viết “trữ tình hướng ngoại” nhớ những câu
ý của Trần Nhuận Minh, riêng Nhật thấy chỗ ở và điều
tôi, mặt đỏ hồng lên do rượu và có lẽ cả do xúc động kiện sống của mình có phần khá hơn anh em vì anh chưa đời sống khá đầy đủ, lương tháng của anh có thể mua được tư Trước ngọn đèn và năm 2013, anh in tiếp 2 tập thơ miêu tả giỏi, kiểu như: “Lăn tăn bến, thuyền mơ
trước tấm lòng của bạn bè, chậm rãi giãy bày: Bao vướng bận vợ con, nên Nhật bảo Đào Ngọc Vĩnh đến ở Than bùn không lẫn bùn đen hai tủ lạnh Xaratốp, mà anh chỉ làm được mấy bài thơ, và thơ nữa Hải Phòng đêm lạnh và Sau cơn mưa cuối màng ngủ/ Tiếng ru xưa hoang vắng đã lâu rồi” hoặc:
cùng mùa hạ. Vậy là, trong vòng 3 năm, Phạm Hồng
năm qua tôi vẫn làm thơ. Trong sổ tay tôi hiện có cùng mình. Anh có thể bao ăn, ở cho Vĩnh dăm bảy tháng Than, con gái đứng nép bên hiền lành. khi chọn để làm tập, trước sau chỉ được mấy bài: Bên hồ Bai Nhật in 6 tập thơ. Cả 6 tập thơ trên của anh đều do “Trăng đầu tháng thẹn thò như thiếu nữ” hay “Mồ hôi
đến hơn 200 bài, nếu chọn lọc, sửa chữa có thể dồn được để Vĩnh tập hành nghề cắt tóc. Nhật giao cho Vĩnh Xuống các hầm lò than, nghe giới thiệu, Phạm Hồng Kan, Hắc Hải chiều hè, Nhê Va đêm trắng, Phận người xa tôi nhận trách nhiệm biên tập. Có việc này là bởi, từ xèo xèo nhỏ xuống hòn than”... Còn khi Phạm Hồng
được vài ba tập thơ. Có điều chưa biết làm cách nào mỗi một việc: Hằng ngày, gần đến giờ ăn, Vĩnh xuống Nhật sửng sốt: xứ, nhưng đọng lại được có lẽ chỉ bài “Phận người xa xứ” - đầu 2006, tôi đã nghỉ hưu, thôi làm Trưởng ban Văn Nhật viết theo "trữ tình hướng nội”, người đọc được
và in ở đâu. gặp cấp dưỡng nhận về hai suất ăn của hai người, quên Đang đi dưới lòng đất sâu một cuộc sống người Việt ở Liên Xô mà: Tiếng Tây ấp úng học của Nhà Xuất bản Lao Động và cũng bàn giao thưởng thức những câu thơ hàm chứa ý tứ sâu sắc,
Nhà thơ Anh Chi nhanh nhảu: việc ấy là nhịn ăn đấy. Nhà thơ họ Đào nhớ và làm rất tốt Mà ngoài kia, biển ngang đầu, lạ chưa? nửa vời/ Tiếng ta chẳng lọt tai người một câu!... dẫu chưa đến chức Phó Tổng biên tập thường trực Tạp chí Văn nhiều câu thơ, đoạn thơ có sức ám ảnh lâu dài trong
tâm trí người đọc, từ đó, người đọc nhớ tứ thơ, bài
- Thế này thôi, trước mắt ông chọn lấy bốn năm việc Nhật dặn nhưng ngày 10/5/1972 thì xảy ra chuyện Những hôm không đi với than được, Phạm Hồng bước cùng đường/ nhìn ai trên tuyết mà thương cả mình! Vì nghệ Công nhân - cơ quan ngôn luận về Văn học - thơ Phạm Hồng Nhật gửi gắm. Đó là trường hợp câu
chục bài ưng ý, cho tôi và ông Huệ đọc. Nếu ổn thì và thành kỷ niệm nhớ đời với Phạm Hồng Nhật. Nhật vào Nhà máy Cơ khí nơi anh công tác, nghe thợ nói vậy, dễ hiểu vì sao khi trở lại Việt Nam, Phạm Hồng Nhật trở Nghệ thuật của Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam. thơ: “Cả thế giới này là của các em/ riêng cơm áo là
nhờ anh Chiểu đây biên tập và lấy giấy phép. Nếu Hôm ấy ăn trưa xong, Đào Ngọc Vĩnh bảo Nhật: chuyện và đứng ngắm họ, anh chợt nhận ra: lại với thơ hào hứng thế. Vì yêu nghề, nhớ nghề, tôi nhận lời làm Biên tập các em không thể” (Giấc ngủ của trẻ lang thang); là
tập thơ được duyệt in, ông để tôi viết lời tựa, nhất “Chiều tôi muốn sang chơi nhà Trần Nhuận Minh, nhân Anh về thăm lại Quảng Ninh và đi nhiều nơi. Đến đâu, ở viên cao cấp cho Hãng phim Hội Nhà văn và đầu khổ thơ: “Một chiếc ô thôi có lúc đã là thừa/ Mười ô
trí không? tiện tắm nhờ bên ấy, vì nước khu tập thể mình yếu quá”. Thợ gần lửa trông ai cũng đẹp đâu Phạm Hồng Nhật cũng có thơ viết vào sổ tay và khi xuất năm 2009 nhận thêm trách nhiệm Giám đốc Trung múa trên chân.../ Gánh đời sao nặng thế! (Bài Múa
Vậy là thành “nghị quyết” về việc xuất bản tập Nói rồi Vĩnh đi, còn Phạm Hồng Nhật sang cơ quan. Ngực nở, tay săn, mắt sáng long lanh bản Dư âm ngày trở về, anh có phần thơ Ngày trở về khá dồi tâm khai thác bản thảo và tác quyền của Nhà Xuất ô bằng chân ở quảng trường Thiên An Môn)... Nghĩa
thơ đầu tay của Phạm Hồng Nhật. Giữa tuần sau đó, Quãng 4 giờ 30 phút chiều, lúc công nhân tan tầm, máy Cười rất hồn nhiên, ai cũng gọi bằng anh dào xúc cảm cũng như số lượng bài. Anh có Thu Nha Trang, bản Văn học. Đấy là duyên cớ để tôi có cơ may được là còn nhiều câu thơ, đoạn thơ, tứ thơ, bài thơ của
Nguyễn Đức Huệ tổ chức thêm cuộc rượu vui nữa để bay Mỹ ầm ầm náo loạn bầu trời Hòn Gai và có vẻ như Già trẻ vào đây không phân biệt nữa Thành Nam tháng mười, Chiều Lạng Giang, Về Khuôn Thần, biên tập cả 6 tập thơ Phạm Hồng Nhật. Phạm Hồng Nhật có thể dẫn ra để bình, để nhớ,
thúc đẩy thực hiện “nghị quyết” nên không đầy một chúng muốn đánh vào Nhà máy Cơ khí. Chợt nhớ Đào Mọi chi tiết đều tôi qua lửa Hội Lim, và có Với em và biển Cam Ranh, Một ngày ở Buôn Chắc sẽ có bạn đọc đặt câu hỏi: In các tập thơ để ghi nhận sự trưởng thành đến độ chuyên nghiệp
tháng sau, vào giữa tháng 3/2011, Phạm Hồng Nhật Ngọc Vĩnh bảo đi tắm, giờ này có thể đã về phòng ở của Đôn, Thầy giáo và bạn cũ... nhiều thế, nhanh thế, liệu có vấn đề về chất lượng của anh. Có lẽ đó là cơ sở để cuối năm 2019, Phạm
đến trao cho tôi bản thảo tập thơ, trong đó có bài tựa mình, Phạm Hồng Nhật vội lao về khu tập thể để giúp Nên thợ nào cũng cứng rắn như nhau. Trong loạt bài mang tính du ký ấy, người đọc có nhiều thơ? Với kinh nghiệm và tính thận trọng thâm niên Hồng Nhật được Hội Nhà văn Việt Nam kết nạp anh
của Anh Chi. bạn ra hầm trú ẩn nhưng không thấy Vĩnh đâu. Nhật chạy (Thợ gò) đoạn, nhiều câu để nhớ. Quan họ tan hội có đôi/ Hoàng hôn hơn 40 năm làm biên tập văn học, tôi dám đảm bảo là hội viên.
24 Hạå Long Xuân Ất Tỵ 2025 Xuân Ất Tỵ 2025 Hạå Long 25
Xuân Ất Tỵ 2025
Xuân Ất Tỵ 2025