Page 67 - Văn Nghệ Phú Yên
P. 67
không chỉ để cho cô tựa mà còn muốn mang đến sự an tâm cho cô bằng giọng
nói quen: “Mẹ ơi, con đây!”. Lam ngỡ ngàng nhìn sang, là Tín. Hai bàn tay Lam
run run chạm vào mắt, vào má Tín, như thể xác thực thêm lần nữa, Tín của
mẹ vẫn mạnh khỏe, lành lặn. Đến khi nhìn nụ cười trên khuôn mặt tròn đầy
phúc hậu của con trai, niềm vui vỡ òa khiến trái tim Lam như muốn nổ tung.
Trong niềm vui ấy, có cả cảm giác ray rứt với đứa trẻ gặp nạn kia. Ở nơi nào
đó, trái tim người mẹ khi nghe tin con mình gặp nạn cũng đau thắt ruột đến
chẳng còn thở được.
“Con đưa cậu ấy vào bệnh viện nên không biết mẹ gọi, nãy con gọi lại thì
không thấy mẹ bắt máy nên con chạy đến đây”. Tín dìu mẹ ra khỏi đám đông,
cậu chậm rãi kể từng chi tiết, rồi nói với mẹ: “Bác sĩ nói không ảnh hưởng đến
tính mạng cậu ấy, cũng may!”.
Cả 3 người rời khỏi hiện trường. Tín nhớ ra điều gì, quay sang nói với mẹ
và ông Tám: “Có chỗ này ăn sáng, con đã định đưa mẹ đi từ bữa giờ, nay có ông
Tám đi cùng nữa thì càng vui!”.
Quán ăn sáng là một mảnh vườn mát rượi, rất nhiều hoa trái. Lam ngồi
nắm bàn tay Tín mãi không buông. Bàn tay Lam còn lạnh, Tín cảm nhận được
nỗi sợ hãi bao trùm trong mẹ. Tín đặt bàn tay còn lại lên tay mẹ đầy yêu thương.
Ông Tám ngồi nhìn hai mẹ con bằng ánh mắt trìu mến.
Tia nắng mùa xuân lấp lánh trên những cánh hoa đang phơi sắc. Chỉ ít ngày
nữa thôi, màu hoa sẽ thắm hơn, để đón chào một năm mới sum vầy, bình an!
* Câu chúc Tết ấm tình sau trước,
mãi muôn đời Xuân vẫn đằm xuân;
* Lời mừng Xuân nặng nghĩa gần xa,
luôn vạn thuở Tết còn thắm tết.
HUY LÊ
VĂN NGHỆ PHÚ YÊN 61