Page 45 - Văn Nghệ Phú Yên
P. 45

sụp ổ gà, thau nhôm, tấm thớt, kêu to, mấy người nhìn ra... im lặng.
               Lát sau, tiếng người cãi ráng:
               - Tôi thầu phần xây móng cổng chào, chi phí xong còn dư... chầu nhậu.
           Trời đánh tránh bữa ăn, anh nói vậy là “đánh” bữa nhậu.
               Trung nghe cười, nhậu vào rượu nói.
               Trung nhận tổng thầu rồi cho các B phẩy thầu lại... Trước đóng vai quân
           sỹ, giờ chỉ tay năm ngón.
               Trung đi ngang qua nhà hàng, nhớ lại, hôm đó người ta đi dự tiệc cưới đông
           như đám hát. Ở một góc nhỏ hơn mười bàn tròn, hơn trăm con mắt ngó, đều
           đổ thừa cái lưng tông thật mạnh đổ dĩa thịt bò. Dự đám cưới chỗ mối ngoại
           giao xây dựng cổng chào.
               Thương dự định tháng lương bưng bê trả tiền thuê trọ rồi đem về quê.
               Dép cũ của ba đứt, nhìn đôi dép rọ màu đỏ bầm... đau thương, chiếc đực
           chiếc cái (chiếc số 41, chiếc kia số 43, người mua ve chai đạp xe ngang qua ngõ
           rớt trong ra, ba lượm ghép lại), Thương tính mua cho ba đôi dép mới. Ai ngờ...
               Thương xuống phố tìm phòng trọ rẻ tiền. Sống trong những ngày túng
           thiếu, có hôm ăn nửa bữa cơm nguội (nấu nồi cơm trưa, còn cơm nguội ăn buổi
           chiều, có lần trưa hết gạo nấu ít, buổi chiều ăn cơm nguội không đủ no). Với
           cô bé vẫn đỡ khổ hơn sau những ngày sập công trình mẹ mất đến bữa ăn nhìn
           thiếu chỗ mẹ ngồi, nước mắt chan cơm. Thương đau xót đi học cao đẳng bằng
           tiền viếng mẹ, nhưng tin vào tương lai.
               Thương sợ nghề bưng bê chuyển sang bán miếng chà nồi, chà xoong. “Nồi,
           chảo cháy khét thấy bắt ghét, chà sơ qua một lần như mới”. Cái loa trước cổ xe
           đạp rao. Bán ế tiền lãi không đủ mua hộp cơm.
               Phòng trọ không có thứ gì, chỉ có chiếc chiếu trải. Đi bán ế, chiều về trễ,
           đói bụng, chế tô mì tôm nóng hổi lên đặt trên đòn ngồi cúi đầu ăn đỡ đói.
               Thương chuyển sang trưa, chiều bán vé số.
               Bán vé số ngày nào bán đắt thì Thương ăn hộp cơm đầy đủ 3 món: xào,
           trứng vịt, nước béo. Ngày nào bán còn vé nhiều thì ăn hộp cơm thiếu (trừ tiền
           trứng vịt, chỉ gắp chút xào, chan nước béo).
               Cô bé mang tiền bán vé số về quê quyết tâm mua nồi cơm điện cho ba.
           Nồi cơm hư nấu bị sình một bên, chưa cạn nước bật qua nút hâm, bên sống
           bên chín. Ba Thương lấy chiếc đũa bếp chèn vô không cho bật qua nút hâm.
           Nấu cơm điện mà như nấu cơm củi đứng canh. Bữa quên rút chiếc đũa bếp,
           nút đỏ đốt nồi cơm cháy.
               Bữa Thương về thấy đít nồi dính miếng cơm cháy đen.


                                                             VĂN NGHỆ PHÚ YÊN  39
   40   41   42   43   44   45   46   47   48   49   50