Page 134 - Văn Nghệ Phú Yên
P. 134
thấy những vẻ đẹp nhỏ bé, bình dị từ cuộc sống - một bông hoa, một tách
cà phê, hay tiếng chuông leng keng để đạt được sự an nhiên trong tâm hồn
Chỉ cần một bông hoa/ Ta selfi lên sóng (Chỉ cần)… Theo đó, hạnh phúc sẽ
đến với con người không phải ở điều lớn lao, mà chính ở sự an nhiên, biết
trân quý những khoảnh khắc nhỏ bé của hồn mình. Với một tâm hồn như
thế, chẳng phải đáng quý lắm sao?
Vĩ thanh
Với mỗi bài thơ trong tập thơ Vết thời gian như một “vết” nhỏ đánh
dấu những khoảnh khắc, cảm xúc và suy tư của mình,Dương Lữ Yên không
tô vẽ thơ mình bằng những hình ảnh hào nhoáng. Anh chỉ chọn sự giản dị
để làm nổi bật chiều sâu suy nghĩ và cảm xúc. Tác giả không bị ràng buộc
bởi một thể thơ nhất định, mà thoải mái sáng tạo với thể thơ lục bát, bốn
chữ, thơ tự do. Giọng thơ linh hoạt, lúc hài hước, nhẹ nhàng; khi trang
nghiêm, sâu lắng; phút suy tư, trăn trở. Có thể nói, Dương Lữ Yên đã vẽ
nên một bức tranh không chỉ của thời gian, mà còn của trái tim con người
- chân thực, sống động và đầy tính nhân văn. Có lẽ đây là một tập thơ dành
cho những ai biết trân quý kí ức, yêu thiên nhiên và khát khao tìm kiếm ý
nghĩa, giá trị của cuộc sống từ những điều giản dị, nhỏ bé nhất trong cõi
đời dâu bể, đa đoan này.
Tuy Hòa, tháng 11-2024
Nụ cười xuân. Ảnh: PV
128 VĂN NGHỆ PHÚ YÊN