Page 131 - Văn Nghệ Phú Yên
P. 131
của một gương mặt thơ đong đầy cảm xúc, nỗi niềm. Ở đó, mỗi dòng chữ
không chỉ là ngôn từ, mà còn là nhịp đập của trái tim ghi lại những dấu
vết cuộc đời do chính bản thân anh trải nghiệm qua mốc “thời gian đằng
đẵng” và qua khoảng “không gian mênh mông”. Với 32 thi phẩm được cấu
trúc thành hai phần Bụi đỏ và Suy cảm, tập thơ như một bức họa muôn
màu, từ phong cảnh mộng mơ đến chiều sâu kỉ niệm, từ tâm tư cá nhân
đến nỗi niềm chung của biết bao người trong cõi nhân gian rộng lớn này.
Nhan đề Vết thời gian - một ẩn dụ đa chiều
Ấn tượng đầu tiên của tôi khi cầm tập thơ trên tay chính là ở nhan đề
của nó. Trong biển đời dâu bể, có sự sống nào tồn tại vĩnh hằng mà không
bị chìm lấp dưới lớp tro bụi thời gian? Vậy mà Dương Lữ Yên đặt tên cho
đứa con tinh thần của mình là Vết thời gian. Phải chăng, vết thời gian như
một ẩn dụ đa chiều, vừa ám chỉ dấu tích hữu hình mà thời gian đã in dấu
trên cảnh vật, con người; lại vừa có ý nghĩa như những dòng nhật kí lưu
giữ từng khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng hằn sâu trong tâm hồn người trước
quy luật nghiệt ngã của dòng thời gian vô thủy, vô chung (chẳng phải ai
trong mỗi chúng ta cũng sống trong thời gian và cũng đều có những vết
xước thời gian của riêng mình đó sao?). Thêm nữa, vết cũng có thể hiểu
là những vết đau, vết sẹo được lưu dấu từ quá khứ; cũng có khi là những
dấu vết đẹp đẽ khó phai của đời người giúp cho cuộc sống này thêm phong
phú, ý nghĩa. Chính cách lựa chọn nhan đề như thế, Dương Lữ Yên cho
thấy cách nhìn nhận đa chiều của riêng anh về cuộc đời vốn tồn tại trong
nhau và vì nhau với biết bao vui - buồn, được - mất, hi vọng - tuyệt vọng,
hạnh phúc - khổ đau, tích cực - tiêu cực; tạo được cảm giác gần gũi, thân
quen như muốn cuốn người đọc vào không gian thơ của anh để tìm thấy
một phần của chính mình trong đó. Hẳn vậy, lần giở những trang thơ, bạn
sẽ nhận ra nhan đề của tập thơ không chỉ là một cái tên đẹp mà còn là sợi
dây xuyên suốt kết nối toàn bộ tập thơ, vừa gói gọn nội dung, vừa mở ra
không gian tưởng tượng rộng lớn cho độc giả.
Bụi đỏ - những chặng dừng chân của tâm hồn
Phần đầu của tập thơ, Bụi đỏ, là hành trình địa lí ghi dấu những bước
chân tác giả đã đi qua. Ngay ở bài thơ mở đầu tập thơ, Dương Lữ Yên tự
nhận Ta gã lang bạt trung phần/ Đi tìm bình yên chốn đô thành náo nhiệt/ Tự
cách chọn đã là dị biệt (Sài Gòn nắng). Công việc chuyên môn của cá nhân
giúp anh thường xuyên xê dịch, rong ruổi trên hành trình vào Nam ra Bắc,
lên rừng xuống biển. Đi đến đâu, anh cũng dễ dàng nắm bắt, phát hiện,
VĂN NGHỆ PHÚ YÊN 125