Page 71 - Người Làm Báo Gia Lai
P. 71

Vàn nghệ
            chuối cho bổ coi. Coi bộ mấy   chơi cứ trêu chọc: “Năm hết    từng mùi hương nồng dịu nhẹ,
            xấp lá chuối này không đủ để   tết đến rồi còn ăn ngô, khoai   của làn nước sóng sánh vàng
            gói bánh”; “Thằng út chạy ra   sao”. Nhưng vậy mà cứ ham,     và nhớ cả ý nghĩa trừ tà, xua
            vườn nhổ thêm mớ hành củ       cứ thích. Cũng có khi mẹ đi hôi   đuổi những điều không may
            để bố cho vào làm nhân bánh    tát đìa của bà con chòm xóm    trong năm cũ nữa.
            được thom”. Tiếng bố tôi ra rả   được mấy khúc cá tram, cá       Chiều cuối năm tôi đợi mâm
            bên tai. Rồi tiếp đến công đoạn   trôi to đùng nhờ than nấu bánh
                                                                          cơm cả nhà nhà đoàn viên. Bữa
            bóc vỏ hành, vỏ tỏi, cạo cà rốt,   đở ửng nướng luôn. Ba ngày
                                                                          cơm cuối năm đánh dấu thời
            bí đao, gừng cho mẹ sên mứt.   tết, có khúc cá nướng để ăn    khắc tết đã thực sự về. Mùi
            Chưa hết, xong việc nhà lại lóc   thì ngon hết xẩy, chỉ cần nghĩ   hương trầm thoang thoảng trên
            cóc ra vườn chuẩn bị mớ cỏ voi   tới bụng tôi đã cồn cào đói và
                                                                          ban thờ bố đang khấn cúng,
            cho trâu bò trong chuồng ngày   thèm thuồng rồi.
                                                                          mùi hoa ly, hoa huệ, hoa cúc,
            mai ăn tết. Lúc làm việc giọng    Chiều cuối năm tôi theo mẹ   hoa đào thơm nồng nàn khiến
            mẹ văng vẳng bên tai: “Con     ra vườn. Mẹ khom lưng tranh     cho không khí xuân càng thêm
            người ta ăn tết, cũng để trâu   thủ với chiếc ô doa tỉ mẩn tưới
                                                                           nao nức. Dù thuở hàn sơ cực
            bò ăn tết nữa chứ”. Những lúc   tường cây giống. Trong bước
                                                                           khổ cho đến khi kinh tế khá
            đó tôi ước tôi giá như mình có   chân chậm rãi, mẹ vừa làm     kham. Dù mâm cơm đạm bạc
            phép thuật để công việc được   vừa thủ thỉ, mấy cây giống này
                                                                           chỉ có rau cỏ vườn nhà, vài
            nhanh chóng xong.              ra Giêng gặp nắng ấm chẳng
                                                                           lạng thịt mới đụng trong tháng
               Chiều cuối năm, dường như   mấy chốc mà lớn như thổi. Cây
                                                                           Chạp thì ai nấy trong nhà cũng
            nàng xuân vẫn chưa về hắn,     giống của mẹ có nhúm cải bẹ,
                                                                           đều hạnh phúc và vui vẻ. Cả
            vẫn còn những cơn gió đông     ít cây xu hào, cà tím, và mấy
                                                                           nhà vừa ăn vừa nói chuyện
            lạnh tái tê. Tôi “xà quần” với   loại đỗ. Số rau trồng từ tháng
                                                                           rôm rả. Coi như là hết một năm
            đống chén bát trong chậu nước   Mười, tháng Mười một một
                                                                           dài đằng đẵng. Mọi ưu phiền
            lạnh, tay chân ửng đỏ hết cả   phần được mẹ mang ra chợ
                                                                           xin gạt bỏ sang một bên, lúc
            lên, mặt bầm tím tái, miệng    Tet bán ngày hai lăm, hai sáu
                                                                           bấy giờ chỉ nhường chồ cho dự
            thở ra tùng làn khói trắng. Vừa   còn lại thì để dành ăn tết. Tet
                                                                           định, kế hoạch và nỗ lực trong
            ngồi rửa chén bát lại nghĩ tới   với nhà nào chẳng biết chứ nhà
                                                                           năm mới.
            bếp lửa nấu bánh chưng, bánh   tôi nhất định phải có món rau
            tét của bố. Những ngọn lửa ấm   trong mâm cơm để ăn đỡ ngán.      Sau bao nhiêu năm trưởng
            sực bốc lên từ củi nhãn, củi    Từ những đám rau của mẹ tôi    thành rồi ngẫm nghĩ, tôi mới
            vải, củi mít được bố phơi từ    đọc được trong mâm cơm có      ngẫm ra rằng chiều cuối năm
            độ đầu tháng Chạp khô khén.     món gì. Món cuốn rau diếp với   khiến cho lòng tôi náo nức,
            Xung quanh bếp bố cũng quây     mộc nhĩ, trứng, nấm hương,     bâng khuâng đến lạ kỳ. Nơi
            thật nhiều trấu cho lửa được    thịt xay. Món rau củ hầm với   mà tình yêu thương, sự bình
            bén hơn. Mấy hạt thóc lép còn   xương lợn. Món rau xúp lơ      yên giản dị cứ len lỏi khắp tâm
            sót gặp lừa nổ lép bép trông    luộc chấm với kho quẹt. Món    hồn của những người con xa
            cũng vui tai ra phết. Thú vui   nào món nấy đều ngon hết xẩy.   quê xứ sở. Dầu đang ở nơi đâu,
            của tôi khi ngồi trông bánh     Quẩn quanh lại tới đám mùi già   thành thị hay nông thôn, chiều
            chưng không chỉ dừng lại ở      còn sót lại sau khi được mẹ cắt   cuối năm trong tôi, trong bạn
            đó mà còn là công cuộc nướng    phơi khô đợi nấu nồi nước tắm   đã trở thành thời khắc giá trị,
            ngô, nướng khoai thơm phưng     cho cả nhà chiều cuối năm. Cái   của sự sum vầy, quây quần bên
            phức. Mỗi lần thấy mùi ngô,     mùi nước tắm bao nhiêu năm     nhau./.
            khoai nướng mấy bác tới nhà     trôi qua tôi vẫn còn nhớ được                           N.L


            Ỡ&ưân eẮt^ 2025                                               Íílíjười làm báo Gia Lai • 69
   66   67   68   69   70   71   72   73   74   75   76