Page 70 - Người Làm Báo Gia Lai
P. 70
uổi chiều trong khoảnh mọi năm gói từ hai tám, hai ngày cuối năm. Ngày còn nhỏ
B sân nhỏ màu rêu cũ chín tết, năm nay mãi tận chiều tôi chẳng thích ngày cuối năm
một tẹo nào. Chắc hẳn nhiều
ba mươi mới gói. Đám con thì
phủ kín theo thời gian,
bố lật tấm cửa gian chính
ấm chén, kì cọ lư hương, lau
lỉnh kỉnh với đống lá dong, lá cũng đang “đánh vật” với bộ người từng là trẻ con mà ở quê
thì cùng có tâm trạng như tôi
chuối, dây lạt gói bánh chưng, chùi ban thờ, nhà cửa. thôi. Bởi ngày cuối năm thì bất
bánh tét. Mẹ từ ruộng về “sốt Tôi có cảm tưởng ngày cuối kể từ người lớn đến trẻ con đều
ruột” giục giã: “Liệu có kịp năm thời gian trôi nhanh hơn phải luôn tay luôn chân làm
chín trong đêm không bố nó?”. thường lệ. Vì mới loáng qua việc. Làm theo sức của mình.
Tay bố thoăn thoắt xúc nếp, chưa xong việc này đã thấy Nhỏ quá không làm được
chêm đỗ xanh, xếp lá, nở một thời gian trôi đi một khắc. việc nặng thì làm chân sai vặt
nụ cười rất tự tin: “Kịp chứ sao Cảm giác vội vã, và những cho bố mẹ, anh chị. “Thằng
không kịp”. Mẹ càm ràm, rằng việc không tên cứ dồn hết vào Út đâu, vào rửa thêm xấp lá