Page 67 - Người Làm Báo Gia Lai
P. 67

òn gần một tháng nữa    đến hai lần mới thoát khỏi thần   anh cả cùng ông ngồi tâm sự:
              C      mới đến tết, ấy thế mà   chân xuống xe tắc xi ông thật   thế nào mà nay nhiều nhà giầu
                                             chết. Lần này về quê, vừa bước
                                                                               Bác ơi! làng minh làm ăn
                     ông Đại lúc nào cũng
                                             sự ngỡ ngàng trước những
                     bảo với vợ:
                                             thay đối lớn lao của làng quê.   có the! cái cổng làng xây vừa
                                                                            to vừa đẹp!
                 Bà nó ạ! tết năm nay tôi
                                             Ngày trước từ con đường quốc
              phải về quê ăn tết!                                              Ăn cơm xong rồi nghỉ ngơi
                                             lộ dẫn về làng, nhỏ hẹp, mặt   một lúc, chú dạo quanh làng thì
                 Bà Minh chặn lời ông:
                                             đường nhiều thùng vũng, lầy
                                                                            mới thấy hết được cái sự thay
                 Ông về thế nào được! sức    lội suốt mùa mưa, đến mùa      đổi của làng quê. Nhưng tôi
              khoẻ yếu thế, không những tôi   hanh khô thì khô khốc bụi bốc   nói qua cho chú biết, dạo trước
              không cho ông về mà các con    lên mù mịt, hôm nay đã rải     chú về thì làng vẫn nghèo xác
              thì lại càng không, bởi về quê,   nhựa phang lỳ, xe máy, ô tô
              ông lăn đùng ra ốm thì lấy ai                                 nghèo xơ, dân làng mình thì
                                             chạy vèo vèo. Hai bên đường,   mặt mày ủ dột vì làm ăn không
              chăm sóc ông cơ chứ!           nhà cao tầng mọc lên san sát,   khá lên được, nhưng nay thi đã
                 Tôi phải về bà nó ạ! ốm     hàng hoá các loại bày bán la   khác xa rồi!
              mấy năm không về quê ăn        liệt nhiều vô kể, không khác gì
                                                                               Nhưng cũng đồng đất ấy,
              tết, tôi nhớ anh, nhớ em, nhớ   thành phố.
                                                                            cũng con người ấy làm sao mà
              họ hàng quá! mà mồ mả ông,        Vào trong nhà, ông Đại bày   thay đổi nhanh thế hả bác!
              bà cũng chẳng được thắp nén    biện hoa quả lên ban thờ, rồi
              hương, tôi vừa buồn vừa tủi bà   ông thắp hương cúi vái tổ tiên,   Chú không đọc báo, nghe
              nó ạ!                          cha mẹ. Xong việc ông gọi      đài, xem ti vi hả? Đảng và nhà
                                                                            nước ta có rất nhiều cuộc vận
                 Cả cái làng Nội, đến cái xã   thằng Vũ con ông anh cả, đưa
                                                                            động xây dựng nông thôn, bên
              An Hoà đều biết ông ốm đau     ông ra đống Miễu nơi mộ cha,
                                                                            cạnh đó có rất nhiều chính ưu
              nặng, may gặp thày gặp thuốc   mộ mẹ được an táng tại đấy để
                                                                            đãi, ưu tiên cho phát triển nông
              mới khỏi! vừa mới lại người    tảo mộ. Gió cuối mùa đông vẫn
                                                                            nghiệp, nông thôn. Chính vì
              được một tý, thế mà ông đã tấp   lành lạnh, quang cảnh làng quê
                                                                            thế mà làng ta mới có sự thay
              tênh quê với quán! tôi không   thật đầm ấm trù phú, những
                                                                            đổi như vậy! Ngày xưa chú về,
              đông ý đâu nhé!                ngôi mộ cũng đã được các nhà
                                                                            lúc nào cũng mang cho bao tải
                 Mặc cho bà Minh và lũ con   xây cất rất gọn gàng và đẹp đẽ,   quần áo cũ, thứ ấy mà nay chú
              cháu, can ngăn. Nhưng ông      làm yên lòng những người đã    cầm về chỉ để lau nhà không
                                             khuất. Ông thắp hương cắm
              Đại vẫn về quê trong ngày áp                                  xong. Chú có thấy trẻ con nó
              têt, ông Đại về làng thật. Phải   lên mộ cha, mộ mẹ và các ngôi   toàn mặc quần áo, hàng đẹp
                                             mộ xung quanh. Lòng ông bất
              đên bôn năm rồi ông Đại mới                                   không? Còn việc này chú cũng
              vê quê, bởi ông Đại không      chợt thanh thản một cách lạ    phải lưu tâm!
                                             lùng, người ông phấn chấn và
              may mắc bệnh tim nặng, ông                                       Việc gi hả bác?
              đã đi năm, sáu bệnh viện lớn   như càng khoẻ thêm ra. Trờ vê     Mấy năm chú không về,
              ở Hà Nội để điều trị, phải mổ  nhà, bên bàn uống nước, ông

                                                                           (fig ười làm báo Gia Lai • 65
              ' y/à/t            2025
   62   63   64   65   66   67   68   69   70   71   72