Page 34 - Đắk Lắk Nguyệt San
P. 34
Ất Tỵ 2025
Ất Tỵ 2025
và thường xuyên đưa đi kiểm tra, bảo dưỡng.
Đắk Lắk lúc ấy lại chỉ có một khu chợ trung
thương, sửa chữa… đều tập trung quanh khu Mạch chợ -
tâm Buôn Ma Thuột nên mọi hoạt động giao
vực này. Vậy nên, các tủ, sạp sửa chữa đồng
hồ mọc san sát nhau đông đúc, nhộn nhịp. mạch đờ i
Trung bình mỗi ngày, ông sửa chữa, bảo
dưỡng được khoảng 90 chiếc. Sau này, xã hội
ngày càng phát triển, đồng hồ được sản xuất
đa dạng nhiều loại nên bị mất giá. Cùng với
đó là nhiều tiệm mua bán, sửa chữa hiện đại ĐÀO ĐỨC TUẤN
mở ra. Không cạnh tranh được nên nhiều
người thợ đành phải bỏ nghề tìm công việc
khác, khiến các tủ sửa đồng hồ thưa dần. Thế Chợ là nơi vui nhất, phồn thực nhất và cũng đời nhất…
mà, đến nay, tủ sửa đồng hồ của ông là duy
nhất còn được giữ lại. Ông Quang trải lòng: PHỒN THỰC CHỢ
“Tuy tủ sửa đồng hồ của tôi đã lỗi mốt, cũ Từ nhỏ tới giờ tôi vẫn thấy nơi vui nhất, phồn thực
kỹ cùng thời gian nhưng bằng tay nghề vững, nhất là chợ. Đã lang thang nhiều chợ nhưng đến giờ tôi
chu đáo nên vẫn có nhiều khách quen tin vẫn còn nhớ mùi cái chợ miền biển cạnh trường thời
tưởng. Mặc dù đã qua thời hoàng kim, hiện tuổi thơ.
tại mỗi ngày, tôi chỉ thay được 2 - 3 cục pin Chợ không cổng, có đến bốn ngã lớn và vô số ngã nhỏ
nhưng thi thoảng có vài khách quen từ nhỏ để vào. Ngày thường, chợ họp vào buổi chiều mỗi ngày;
đến lúc lập gia đình nài nỉ tôi đừng bỏ nghề chủ yếu bán thực phẩm cho cư dân quanh đó. Riêng chợ
bởi khó tìm được chỗ sửa đồng hồ xưa từ thời phiên họp định kỳ 5 ngày một lần, rộn rã sầm uất từ sáng
ông bà để lại. Đó là động lực để tôi duy trì đến chiều. Hàng hóa thì đúng là phong phú. Chợ phiên
công việc giữ “nhịp đập” của những “cỗ máy giáp Tết thì khỏi nói. Rậm rực âm thanh, hơi thở, sắc màu.
thời gian”. Có người nói, đi chợ mà chen lấn là kém văn minh nhưng
Thời gian vẫn cứ trôi, cuộc sống vẫn nhiều hóa ra đó lại là niềm vui, sung sướng bất tận. Tan buổi học
đổi thay, sớm hay muộn tủ đồ nghề sửa đồng sáng là tôi lủi thẳng vào chợ phiên. Khúc nào càng đông
hồ hay tiệm cắt tóc vỉa hè… của những người càng háo hức.
thợ ấy sẽ trở thành ký ức. Nhưng đó mãi là Xộc thẳng vào tâm trí tôi là mùi. Nồng nàn nức nở
những ký ức đẹp, ghi dấu hoài niệm quá khứ chảo chuối chiên vàng tươm. Xiên thịt lụi nâu bóng xèo
gắn liền với lịch sử phát triển của đô thị. mỡ trên lò than đỏ. Gánh chè tấp nập người đứng ăn,
thoảng hương dầu chuối cô hàng khéo rắc nhẹ vào miệng
ly. Chỉ cần thoáng nghe mùi đậu xanh sống là tôi biết là
đến địa phận những hàng rau, củ trải dài, từng thúng giá
đỗ trắng nõn, từng đụn rực rỡ các loại rau thơm, muống,
cải, mồng tơi, bí, bầu, mướp, khổ qua, đu đủ, cà chua, súp
lơ, bông bí, súng, sen, thiên lý… Chuyển sang mùi gỗ và
vecni là tôi biết đã vào địa phận bán giường, tủ, bàn, ghế,
đồ gỗ gia dụng. Kề đó là những tấm bạt nối dài ùn ụn của
mấy sạp hàng xén. Nào ly chén, tô dĩa, muỗng đũa, xoong
chảo, rổ rá, lồng bàn, dép guốc xanh đỏ tím vàng. Rồi hàng
áo quần, vải vóc lụa là tươi rói, thơm phức. Mấy chị hàng
xén trẻ điểm chút phấn son thơm như hoa nở.
Thế nhưng nghĩ lại, cái mùi chủ lực ở chợ này vẫn phát
xuất từ hàng cá, tôm, cua, mực, chình, ốc, hến. Khu đồ
Ông Đặng Văn Quang dành gần cả đời người để sửa đồng hồ biển nằm ở cuối chợ nhưng nếu để ý, khi bước vào bất cứ
trên đường Quang Trung (TP. Buôn Ma Thuột). Ảnh: K. Huyền
ngõ chợ nào cũng đã nghe chút tanh tanh đồ biển sống. Kề
33

