Page 30 - Đắk Lắk Nguyệt San
P. 30

Người tạc bóng hình
                                                                                        Ất Tỵ 2025
 Người tạc bóng hình  trong các tác phẩm của mình như   lên rẫy, hát lên thôi đã thấy dáng   Anh vừa mới lóe sáng, đủ để soi tỏ
                                                                                        Ất Tỵ 2025
                                          đứng hùng vĩ của cây kơ nia, hiên
                                                                            chân dung của chính ông – người
         nhạc sĩ Nhật Lai, nhạc sĩ Trương
                 cây kơ nia  Đình Quang, nhà văn Nguyên   ngang cắm rễ sâu vào lòng đất,   nghệ sĩ, chiến sĩ thì nhà thơ đã đi
 cây kơ nia

                                          dũng cảm vươn cành, xòe tán
                                                                            vào cõi vô cùng, giữa cuộc kháng
         Ngọc… Song những năm tháng
         ấy, riêng Ngọc Anh vẫn cứ âm
                                          giữa trời xanh, mây trắng.
                                                                            chiến đầy gian khổ nhưng cũng rất
         thầm, rủ rỉ với những bài thơ ngắn
                                             Đồng đội của Ngọc Anh,
         và đẹp. Rồi một ngày, cái chất trầm   những người còn sống, vẫn nhớ   hào hùng của cả dân tộc.
                                                                              Sau ngày đất nước thống nhất,
         ấy bỗng lóe sáng lên với bài thơ   về ông như nhớ về một nhà thơ   đồng đội và gia đình đã đưa nhà
         “Bóng cây kơ nia”. Bài thơ đẹp từ   tài hoa. Nhà thơ Thanh Quế từng   thơ Ngọc Anh về an táng tại
         câu chữ đến hình ảnh, từ ý tưởng   thổ lộ: “Cây kơ nia, từng có tên là   Nghĩa trang Liệt sĩ huyện Điện
         đến nhịp điệu: “Buổi sáng em lên   cây cầy, cây cốc, cây đậu trướng vô   Bàn, tỉnh Quảng Nam. Ngôi mộ
         rẫy/ Thấy bóng cây kơ nia… Em hỏi   danh kia đã được nhà thơ thổi tâm   nằm giữa hàng trăm ngôi mộ liệt
         cây kơ nia/ Gió mày thổi về đâu/ Về   hồn mình vào thành một cây sừng   sĩ khác, bình dị như chính cuộc
         phương mặt trời mọc/ Rễ mày uống   sững của núi rừng Tây Nguyên yêu   đời của ông. Chợt nghĩ, cái cao cả
         nước đâu/ Uống suối nguồn miền   dấu ngàn đời, được nhân loại biết   đôi khi nằm chính trong sự bình
         Bắc”…                            đến...”.                          dị. Như nhà thơ Ngọc Anh, di sản
            Bài  thơ xuất sắc  đã đành.                                     văn chương để lại không nhiều
         Nhưng qua âm nhạc thêm lần          . Phải yêu lắm Tây Nguyên mới   nhưng chỉ một bài thơ “Bóng cây
         nữa trở thành tác phẩm lớn, đi      có thể tạo được những hình     kơ nia”, ông đã ghi tuổi tên mình
         vào lòng người mến mộ. Ca khúc  3tượng thú vị và lay động như      vào dòng văn học cách mạng. Và
         phổ từ bài thơ “Bóng cây kơ nia”   vậy. “Bóng ngả che ngực em” hay   chính Ngọc Anh là người đã tạc
         của nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu      “Tiếng  chim  ăn  hoa  buổi  sáng”   bóng hình cây kơ nia bằng câu
         hầu  như  đã  nắm  bắt  được  cái   tưởng chừng viết ra rất dễ nhưng   chữ. Để nhiều thế hệ sau biết
         thần, hồn vía của mảnh đất và    sự thực đó là những câu thơ chắt   về Tây Nguyên như biết về một
         con người Tây Nguyên. Giai điệu   ra từ sâu thẳm một tình yêu và trải   loài cây biểu tượng cho đời sống,
         bài hát rõ ràng phảng phất, mang   nghiệm trĩu nặng với vùng đất và   tinh thần, như ý chí và khát vọng
         âm điệu dân ca. Hát lên thôi đã   con người Tây Nguyên. Rất tiếc tài   trường tồn mãnh liệt của đất và
         thấy hình ảnh của những H’Zen    năng thi ca ấy của nhà thơ Ngọc   người Tây Nguyên.


































             Cây kơ nia. Ảnh: Nguyễn Gia


                                                                                                     29
   25   26   27   28   29   30   31   32   33   34   35