Page 76 - Văn Nghệ Bình Định
P. 76

Đám lính Xiêm hò hét huyên náo.      Lê Xuân Giác đứng lặng rất lâu
          Nguyễn Ánh đích thân ra mặt hòa  trước mộ của viên cai đội. Cảm
          giải nhưng chúng không nghe, đành  thương cho người trung nghĩa.
          muối mặt vào trong họp bàn.             Gió chướng thổi.
             - Bọn Xiêm thật là ngang ngược!      Tê tái.
          Chúng cậy vua Xiêm giúp ta mượn         Đêm ấy, Lê Xuân Giác không từ
          quân đánh Tây Sơn nên không coi ta  mà biệt.
          ra chi cả. Lại còn mặc sức cướp bóc,
          giết hại dân ta, khiến lòng dân oán     6.
          thán, ta e đại sự nguy mất.             Nguyễn Huệ trở về khi toàn thân
             Nguyễn Ánh thở dài.                ướt đẫm. Khuôn ngực vạm vỡ đầy
             Lê Xuân Giác bèn hiến kế:          những vết sẹo hiện ra dưới ánh trăng
             - Tâu Chúa thượng! Quân Xiêm tàn  khi tỏ khi mờ. Năm ấy, Nguyễn Huệ
          ác với dân ta, ai cũng thấy rõ. Nhưng  ba mươi mốt tuổi. Độ tuổi sung mãn
          ta với chúng hiện vẫn là đồng minh.  nhất của đời người. Kể từ khi Tây Sơn
          Nếu giao viên cai đội cho chúng, sợ  dấy nghĩa, Huệ nhớ rất rõ từng vết
          lòng quân sẽ thêm bất mãn mà rối  sẹo trên người. Nó là chứng tích của
          loạn. Ta nên cho người đến trại của  những lần giao chiến ác liệt với quân
          các tướng Chiêu Tăng, Chiêu Sương  Trịnh, quân Nguyễn, đám hải tặc hay
          đề nghị ra mặt hòa giải may ra mới  lũ giặc  cướp. Lần  nào cũng  vậy, kẻ
          yên được. Tôi thông thạo tiếng Xiêm,  thù chỉ kịp để lại dấu ấn trên da thịt
          xin lãnh việc này.                    của Huệ rồi làm ma không đầu dưới
             Nguyễn Ánh mừng lắm, thuận  thanh long đao nặng cả ngàn cân.
          theo ngay. Lê Xuân Giác vội đến  Một dải chiến trường từ Phú Xuân
          trại của tướng Xiêm nhưng lính gác  vào đến Gia Định, không nơi nào
          không cho vào, bảo rằng hôm qua  vắng chiến kỳ của Huệ. Cũng đã có
          hai tướng uống rượu say đến giờ  lúc, Nguyễn Huệ tự hỏi mình, phải
          chưa dậy. Lê Xuân Giác lòng như lửa  đánh dẹp đến bao giờ? Nhưng thế sự
          đốt, cố kèo nài thì bị đuổi ra. Hơn một  tranh đấu cứ cuốn Huệ đi mãi.
          canh giờ, Chiêu Tăng và Chiêu Sương     Thanh long đao của Huệ cắm
          mới tỉnh dậy, vội vã đến trại Nguyễn  xuống đất Tiền Giang, trận đại chiến
          Ánh nhưng đã muộn. Người cai đội  chỉ còn tính bằng ngày. Chuyến do
          không muốn liên lụy đến chủ tướng  thám hôm nay mang về nhiều kết quả.
          nên  đã rút  gươm tự  sát trước  mặt  Đã lâu rồi, Nguyễn Huệ không lặn lâu
          bọn lính Xiêm. Chiêu Tăng cho phạt  dưới nước như vậy. Nhóm quân trinh
          đòn viên phó tướng và những kẻ hùa  sát đi cùng ai nấy đều cường tráng lại
          theo, rồi đem vàng bạc coi như hậu  thông thạo sông nước, vậy mà khi lên
          sự cho viên cai đội. Nguyễn Ánh chỉ  bờ cũng phải thở dốc. Con nước trên
          biết ngậm bồ hòn làm ngọt, quân  khúc sông Mỹ Tho, đặc biệt từ Rạch
          Nguyễn với quân Xiêm từ ấy bằng  Gầm đến Xoài Mút quả là khó lường.
          mặt chẳng bằng lòng.                  Đang nhẹ nhàng êm ả thì đột ngột



                                       VĂN NGHỆ Bình Định số Xuân Ất Tỵ tháng 1+2.2025 O 69
   71   72   73   74   75   76   77   78   79   80   81