Page 67 - Người Kinh Bắc
P. 67
TẢN VĂN
cạnh làm tôi cũng giật mình. Đó là cô gái nốt đêm nay để mai về luôn thể anh ạ”,
trọ phòng bên cạnh. Cô ra trường sau tôi “Luôn thể là như nào vậy?”, “Tức là em sẽ
một năm. Chúng tôi vốn là hàng xóm liền ở lại, không ra thành phố nữa”. “Định từ
kề, cách nhau đúng một bức tường con bỏ chốn đô hội à?”. “Vâng! em nghĩ chốn
kiến, thỉnh thoảng có gặp nhau ở hành đô hội này không dành cho mình. Vả lại
lang chỉ đủ một người đi, hai đứa cười xòa, cơ hội việc làm ở đâu cũng có. Chỉ là do
nghiêng người cho khỏi chạm vào nhau. mình có muốn làm hay không thôi. Anh có
Đó là một cô gái điềm tĩnh và chững chạc. nghe thấy tiếng mưa xuân đang rơi tí tách
Trong khi các cô gái trạc tuổi thường rất không? Ở nhà, em rất thích nghe tiếng mưa
chăm chút cho khuôn mặt, hình thức của rơi. Những cơn mưa mùa hạ đập lên mái
họ thì cô ngược lại - giản dị và mộc mạc. tôn nhà em như bản nhạc lúc cao trào mạnh
Bình thường, cô đi làm về sớm hơn tôi. Cô mẽ, lúc mưa thật to kèm thêm tiếng sấm sét
vốn hay làm việc khuya, tôi đoán vậy, vì như thể DJ của ban nhạc chơi đầy máu lửa.
ngoài ánh sáng hắt ra từ qua khe cửa, tôi Những cơn mưa rào thoáng qua như một
vẫn nghe tiếng lách cách của tiếng gõ máy người quen mới gặp, mưa bóng mây giống
tính. Có lẽ đây là lần đầu tiên chúng tôi như người đẹp lướt qua ta. Nhưng em thích
đứng cạnh nhau ở hành lang trò chuyện. nhất là những giọt mưa xuân. Mưa xuân
“Em vẫn chưa về quê à?”, “Em cố làm thường tí tách cả đêm chẳng khác nào hai
NGƯỜI KINH BẮC SỐ 01/2025 65