Page 55 -
P. 55
Bài và ảnh NGUYỄN VĂN CHIẾN -
Những năm đầu của sự nghiệp đổi mới, gia đình tôi rời phố Lẻ, phường Hội Hợp,
thành phố Vĩnh Yên, tỉnh Vĩnh Phúc vào Tây Nguyên lập nghiệp. Gần ba mươi lăm
năm sau, tôi mới trở về quê đón Tết với sự chờ mong, háo hức…
Phó Thủ tướng, Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Bùi Thanh Sơn tiếp xúc
ơn 20 giờ tối giao thừa, một Nhân dân Vĩnh Phúc đã khơi nguồn sinh của một thành phố trẻ đang bật cử tri phường Hội Hợp, thành phố Vĩnh Yên.
trong những chuyến bay cuối cho dòng chảy đổi mới. dậy từng ngày. Những ngôi nhà cao
Hcùng của hãng hàng không Vĩnh Yên ơi! Đêm nay với tôi sao tầng dọc hai bên đường, những con Cuộc sống mới đang gõ cửa từng nhà rác leng keng gọi các nhà gom rác ra
quốc gia Việt Nam hạ cánh xuống sân mà thiêng liêng, vừa xa lại vừa gần đường nhựa rộng rãi, phẳng lì tiếp nối và đang hiện hữu trong từng mâm đổ chẳng khác những khu phố ở Hà
bay Nội Bài. Đã quá lâu rồi tôi mới lại đến thế. Có nghe chăng trong huyết nhau, dài mãi… Con người như cũng cơm của mỗi gia đình ngày Tết. Khó Nội. Ngày lễ, ngày tết, đường làng,
được tận hưởng cái rét ngọt mùa Đông quản của người con xa quê đang trào văn minh, hào sảng, nền nã, thanh nghèo đeo bám bao năm đã lùi vào ngõ xóm tươi rói cờ hoa; nam thanh,
của miền Bắc khi vừa xuống chân cầu dâng bao cảm xúc, trăm nhớ ngàn lịch hẳn lên. quá khứ. Chưa dám nói là sung túc nữ tú từ cách đi đứng, ăn mặc cũng
thang máy bay. Lồng ngực tôi căng thương. Giữa thành phố bên bờ Đầm Rẽ vào khu Đầm Vạc, tôi ngỡ nhưng người dân ở đô thị đã hướng tươm tất, lịch sự hẳn lên.
ra đón nhận một cảm giác nồng ấm, Vạc thân quen, tôi thả bộ giữa những ngàng trước một khách sạn Sông đến ăn ngon, mặc đẹp; dân nông Từ một vùng thuần nông, trải qua
thân quen ùa vào cơ thể với bao cảm con đường, góc phố, hòa quyện vào Hồng và những kỳ quan ở đây được thôn đã thôi cảnh túng thiếu, hết tháng năm kiên trì đổi mới, lấy người
xúc dâng trào... dòng người hối hả đang lo những con người tạo nên mà năm xưa, Đầm cảnh mang rá sang nhà hàng xóm vay dân làm trung tâm, phường Hội Hợp
gạo như tuổi thơ tôi từng nếm trải. Hệ
Đây rồi, trời đất, quê hương mình công việc cuối cùng của năm cũ, Vạc chỉ là một hồ nước mênh mang, thống điện sinh hoạt, mạng lưới bưu đã vươn mình trở thành một trong
mà tròn ba mươi lăm năm mới lại được dường như trong lòng của mỗi người hoang sơ. Đêm về, khắp nơi cùng chốn chính viễn thông, sự nghiệp văn hóa, những đô thị văn minh, hiện đại, một
miền quê sâu nặng ân tình.
như quyện vào da thịt. Từ sân bay Nội ai cũng thấy rạo rực, phấn chấn gấp sáng bừng ánh điện, thôi cảnh lập lòe thông tin đã đáp ứng những nhu cầu
Bài, qua thành phố Phúc Yên, ngang bao lần bởi Vĩnh Yên đang từng ngày bữa sáng bữa tối ngày xưa. Thành phố thiết yếu của mọi người. Tết ở quê tôi bây giờ, nếu gọi là ít
hồ Đại Lải, về thành phố Vĩnh Yên, tôi đổi thịt thay da, khoác lên mình tấm vào đêm rực rỡ, hối hả, trẻ trung đầy “Đảng vì dân - dân tin Đảng”. Đó nhiều nhớ nhung, tiếc nuối thì đó là
bất ngờ và quá đỗi tự hào về một thị áo mới tinh khôi với một gương mặt sức sống… là câu nói của người dân ở phố Cả, những cuộc chơi, cuộc thi tài với nét
xã nhỏ bé và tiều tụy ngày xưa, sau đầy sức sống và một niềm tin xán lạn Tết nay đã khác Tết xưa nhiều quá. phường Hội Hợp giữa sáng mùng Một văn hóa của từng làng quê. Dù không
bao năm bị lãng quên đã được chắp ở tương lai. Vẫn biết tạo hóa xoay vần, đổi thay là Tết ở nhà ông bác tôi, đã làm nên sức còn nhưng đâu đó vẫn còn nghe trong
cánh bừng dậy, gần 30 năm thành lập Đêm đã về khuya, tôi đi trong quy luật của cuộc sống và cách mạng mạnh mới. Sức mạnh của lòng dân, âm hưởng dội về trong ký ức của các
trò chơi ngày Tết xưa như: thi đấu vật,
lại tỉnh Vĩnh Phúc. Tôi đã xem ti vi, đọc miên man giữa đất trời Vĩnh Yên tận tất yếu là đổi mới. Ngày xưa, Tết đến ý Đảng mang lại cuộc sống đủ đầy, đi xe đốt pháo, cờ tướng… đã thấm
báo nói về những bước chuyển mình hưởng những phút giây giữa thời khắc là miếng ăn ngon hơn ngày thường, là ấm êm, hạnh phúc. Lại nữa, tôi càng sâu vào làn da thớ thịt với niềm vui,
của Vĩnh Yên nhưng thật sự khi được chuyển giao. Từ trung tâm khu hành tấm áo mới nhưng bây giờ không còn thấm thía câu nói trên của một người tự hào của người dân quê ngày ấy.
tai nghe mắt thấy giữa đêm áp Tết này chính ở phường Đống Đa, dọc Quốc lộ ai phải bận tâm, lo toan nhiều nữa. dân phố Lẻ giữa mâm cơm trưa ngày Và trong tâm tưởng lẫn ước vọng của
thì quả thật mới thấm sâu, tường tận 2 về phía Quán Tiên, Đồng Tâm, Tích Viết đến đây tôi lại nghĩ đến công cuộc đầu năm mới. Là người con xa quê lâu mình, tôi vẫn mong một ngày nào đó,
được những kỳ tích mà Đảng bộ và Sơn, Vĩnh Tường… là quá trình hồi đổi mới của Đảng ta thật là kỳ diệu. ngày, tôi muốn được nghe thời cuộc, Tết đến trên làng quê mình lại được
xem sự “giác ngộ” của các bác, các trở lại… như xưa!
chú thế nào. Và đây là tâm sự của ông
Phùng Văn Định, 86 tuổi đời, 55 năm Tròn ba mươi lăm năm, tôi mới trở
tuổi Đảng: “Cháu ạ, theo bác, dân giàu về quê ăn Tết. Vĩnh Yên ơi, Tam Dương,
là do Đảng biết dựa vào dân, bắt nhịp Hội Hợp ơi, tôi đi trong ngày mới, từ
hơi thở của cuộc sống Nhân dân, khơi phố Cả, An Phú, đến phố Hốp, phố Lẻ,
được nguồn sức mạnh ở nơi dân, xây phố Núi, phố Tiên, quay ra Đầm Cói…
dựng nền tảng vững chắc trong khối tôi đã gặp bao bạn bè, người thân với
đại đoàn kết toàn dân, lãnh đạo Nhân niềm hân hoan và những ánh mắt
dân thực hiện thành công sự nghiệp rạng ngời trước bình minh của mùa
đổi mới. Ở Hội Hợp bây giờ, cán bộ biết Xuân mới đang về.
lo, dám làm vì dân”. Bước chân tôi sải những bước dài,
Những người dân ở quê tôi hôm trong lòng thanh thản mà rạo rực. Tôi
nay đều có thể tự hào về quê hương nghe như Đất và Người làng quê đang
của mình. Mặc dù chỉ là một vùng quyện vào nhau, chuyển động.
quê ven đô, người dân còn làm nông Gió ấm Xuân sang giữa làng quê
nghiệp nhưng làng nào cũng có Vĩnh Phúc làm nhuần ấm đất đai, vạm
đường bê tông, đường nhựa sạch vỡ sức người. Trên đồng Roi, đồng Gảy,
bong không gợn rác, con đường nào đồng Mèn... đang bật lên những chồi
dù là đường ngõ nhỏ cũng đều có tên, non của những cành đào, chùm quất
Người dân phường Hội Hợp, thành phố Vĩnh Yên đồng thuận xây dựng, phát triển quê hương. nhà nào cũng có số. Chiều muộn, xe tươi xanh.v
55