Page 60 -
P. 60

Hiền như đất. Câu           ại dương mênh mông kia, nhờ đất   mạnh của tự nhiên và từ đó thế giới thần   như  mong đợi. Nhưng để có được tâm sáng,
                              ngạn ngữ ấy, nhiều            mới có tiếng sóng vỗ bờ, mới có âm   linh ra đời, Thần linh đã trở thành cứu cánh   trí cao đối với con người thật cũng chẳng thể
                            người đã nghe, nhiều       Đvang của biển cả. Không có đất làm   cho con người từ cái thuở hỗn mang ấy, trở   dễ dàng, bởi trong mưu sinh, con người bị
                              người đã biết. Hiền      sao có được “cây đa, bến nước” là nơi neo   thành nơi bấu víu, nương tựa của con người;   bủa vây bởi biết bao ham muốn và luôn bị
                               như đất. Quả đúng       đậu tâm hồn của những người con xa xứ     buộc con người phải đặt cả đời mình vào sự   cuốn hút vào  vòng xoáy của dòng đời. Ngạn
                              như vậy. Con người       luôn đau đáu nhớ về quê mẹ. Không có đất,   nguyện cầu để được che chở, để được cứu vớt   ngữ người Nhật có câu: “Ta có thể đứng yên
                                   gắn bó với đất,     tìm đâu ra nơi lành cho chim đậu?  mọi tội lỗi đã gây ra. Và cứ thế, thế giới thần   giữa dòng nước chảy xiết nhưng không thể
                                nương tựa nơi đất         Đất nâng niu, ôm trọn mọi kiếp người   linh không ngừng sinh sôi nẩy nở, cho đến   đứng yên giữa dòng đời xuôi ngược”. Trong
                                 suốt cả cuộc đời.     cho dù đó là ai - từ vị hoàng đế đến người   tận ngày nay, con người vẫn bị ràng buộc bởi   dòng đời xuôi ngược ấy có biết bao ngã rẽ,
                                                                                         bao tín điều của hơn 10.000 tôn giáo và tín
                                                                                                                            tâm trí sáng suốt sẽ chọn được lối rẽ bình
                                                       hành khất. Đất quả là bậc thầy dạy con   ngưỡng dân gian khác nhau, trong đó kiếp   an, nếu không thế, dễ lạc lối đưa con người
                                                       người về lòng bao dung và đối xử bình đẳng   luân hồi như một định mệnh khi cho rằng   dấn thân vào con đường lầm lỗi để rồi phải
                                                       với mọi kiếp người.
                                                                                         con người có linh hồn bất sinh bất diệt đã   trả giá suốt cả cuộc đời. Chính tâm trí - chứ
                                                           Chẳng bậc vĩ nhân nào trên thế gian   làm cho bao người lo lắng bất an. Nhưng thử   không phải thế lực nào khác, tạo nên thân
                                                       này lại không được đất nâng niu bước chân   mạo muội hỏi rằng: có đấng chí tôn nào đã   phận của một đời người. Và đời người có lắm
                                                       chập chững đầu tiên. Ngay cả Đức Phật   sống trong “ kiếp sau” để rồi quay về truyền   nỗi lo âu, đang nặng nỗi lo trong sự bủa vây
                                                       Thích ca được cho là bậc trí kiến siêu việt   dạy con người về  “kiếp”. Nhớ lại thượng   của các tín điều, tà kiến, lại nặng lòng với nỗi
                                                       nhất  mà  con người trên  trái đất này  đạt   hoàng Trần Anh Tông - được coi là một trong   lo tướng số bởi từ lâu người ta vin vào tướng
                                                       được cũng đã từng đặt bước chân đầu đời   những minh quân của triều đại nhà Trần, là   số để biện minh cho sự an phận hay lỗi lầm,
                                                       của mình trên mặt đất.            vị vua sống hòa mục với triều thần, hết lòng   của con người, chẳng thế người Việt ta có câu
                                                                                         chăm lo triều chính. Lúc bị ốm nặng, khó   “Trông mặt bắt hình dong...”. Vậy ta tự hỏi có
                                                           Đất không bao giờ phản kháng bất cứ
                                                       ai. Đất lành, lành đến độ con người làm gì -   qua khỏi, hoàng hậu Bảo Từ cho tìm thầy   tướng số thật không? Thiết nghĩ là có, bởi lẽ
                                                                                                                            ngay đến con vật còn có tướng mạo đó thôi.
                                                                                         chùa vào để gặp và tâu bày việc sống chết,
                                                       đào, bới, vùi dập, nung nấu, vấy bẩn, ngàn   Thượng hoàng gạt đi và hỏi: Thầy chùa chưa   Chẳng thế mà từ xưa người thợ săn tìm chọn
                                                       năm, triệu năm đất vẫn lặng lẽ chiều theo   chết, sao biết được việc chết mà nói! Câu hỏi   con chó săn phải đạt chuẩn về tướng mạo, đó
                                                       lòng người. Đất chẳng bao giờ phụ lòng
  Tranh cây đa, mái đình nơi bình yên con người lương thiện.  mong đợi của con người. Bởi thế, con người   ấy chẳng dễ trả lời và đáng cho ta suy ngẫm   là : “Bàn chân quả quýt bổ đôi/ Đôi mắt lá táo
                                                       gieo gì, đất mang lại cho quả ấy. Nếu đất có   khi con người đang  sống trong sự bủa vây   không sâu không lồi/ Cánh mũi dâm dấp mồ
                                                                                         bởi bao tín điều, tà kiến sai lầm. Nhân đây
                                                                                                                            hôi/ Lưng ong thắt đáy đuôi cong vòi đàn”.
                                                       bạc (màu) với con người thì cũng chỉ tại con   lại nói về tục thờ cúng tổ tiên hay còn gọi là   Người nông dân chọn mua trâu, không bao
                                                       người vô tình hay hữu ý chỉ biết nhận mà   Đạo nhà của người Việt. Cụ Đồ Chiểu đã từng   giờ quên câu: “Sừng cánh ná dạ bình vôi, hay
                                                       chẳng bao giờ biết trao.
                                                                                         cho rằng: “Thà đui mà giữ đạo nhà/ Còn hơn   ăn cày khỏe”. Con vật còn có “tướng” như vậy,
                                                          Đức Phật- khi còn là Thái tử, Ngài cũng   có mắt ông cha không thờ”. Đạo nhà chính   là chúa tể của muôn loài, làm sao con người
                                                       đã từng dạy con trai của mình: hãy nhẫn nại   là tín ngưỡng dân gian được hình thành bởi   lại không có tướng. Có đấy, nhưng mà không
                                                       như đại địa, hãy chịu đựng như đất bao la.  đạo lý cội nguồn - một nét đặc trưng về  bản   phải  là “tướng mạo” mà là “tướng tâm”, bởi
                                                                                         sắc văn hóa của người Việt- chứ không phải   người xưa đã đúc kết ra rằng: “Hữu tâm vô
                                                          Đất gắn bó với con người, hóa thân
                                                       vào con người để trở thành Tâm địa. Và từ   là sự mê tín mang tính thần bí. Đức Phật -   tướng, tướng do tâm sinh. Hữu tướng vô
                                                                                         một con người lịch sử chứ không phải là con
                                                       tâm địa ấy, nếu gieo vào đó lòng vị tha, con   người truyền thuyết -  đã từng dạy con trai   tâm, tướng tùy tâm diệt”(có nghĩa là: Có tâm
                                                       người sẽ được sự bình an, nếu gieo vào đó   của Ngài rằng: không ngây thơ đắm chìm   mà không có tướng, thì tướng cũng sẽ do
                                                       sự bao dung con người sẽ được hạnh phúc.   trong tội lỗi mà đi cầu xin kẻ khác tha tội cho   tâm mà sinh ra. Có tướng mà không có tâm,
                                                       Và như vậy, suy cho cùng số phận của mỗi   mình, làm điều xằng bậy mà mong quả xấu   thì tướng ấy cũng sẽ bị mất đi theo cái tâm).
                                                       con người do chính bản thân định đoạt bởi   đừng đến. Ngài cũng lại khuyên: con người   Tướng mạo con người sẽ tùy theo cái tâm
                                                                                                                            thiện - ác của người đó mà thay đổi. Người
                                                       cái Tâm địa của mình. Đức phật cũng đã   hãy tin vào tự thân. Trông chờ ai khác giải   xưa đã chỉ ra rằng: tướng mạo là sự phản
                                                       từng dạy “Chính tâm ta làm cho ta tất cả”.
                                                                                         thoát cho mình là không thực tế và khấn vái   chiếu của tâm tính và hành vi qua một quá
                                                          Ngẫm, từ buổi hồng hoang, con người,   thần linh cứu mình ra khỏi đau khổ là điều hư   trình sống và hành động của một con người.
                                                       dù ở xứ sở hay chủng màu da nào, với trí   ảo. Cho nên, chính Tâm Trí - chứ không phải   Muốn cải tạo vận mệnh để có tướng tốt thì
                                                       khôn hạn hẹp của buổi ban đầu, tất cả  đều   ai khác - mang lại cho ta tất cả. Tâm càng   phải có tâm tốt. Vậy thì, cốt lõi vẫn là cái tâm
                                                       khiếp sợ trước bóng đêm, khiếp sợ trước sức   sáng, trí càng cao sẽ mang lại cho ta mọi điều   của con người.v   Hà Nội, tháng 11/2020

                                                                                  60
   55   56   57   58   59   60   61   62   63   64   65