Page 139 - Văn hoá Huế
P. 139

chính thức được thông xe. Tờ Tràng An
            trên số ra 475 (28/11/1939) hân hoan phát
            đi thông báo: “Công việc sửa cầu Trường
            Tiền ở kinh đô (pont Clémenceau) đã hoàn
            thành. Từ nay đi qua lại được tự do không
            phải tùy theo con mắt xanh đỏ của 2 viên
            cảnh binh đứng giữ trật tự hai bên cầu tạm
            nữa. Tuy vài tháng nay ở kinh đô trời mưa
            gió luôn, nhưng nhờ sự mẫn cán của công
            ty sửa cầu Eiffel, của các kỹ sư Martin,
            của các viên chức và thợ thuyền của công
            ty,  nên  công  việc  không  phải  trầm  trễ
            [chậm trễ]. […] Cầu sơn mầu trắng, trên
            nước  sông  xanh,  yên  lặng,  là  một  biểu
            hiện  của  sự  thuần  khiết  của  đế  đô. Vậy
            thì phong cảnh đắc sắc [đặc sắc] ở kinh là
            Hương giang nay lại thêm một ngôi cầu
            xứng đáng, hiến cho quan khách một cảnh
            ngoạn mục vô song” .
                                21
               Theo  tính  toán  của  nhà  thầu,  cầu
            Trường Tiền sau khi tu sửa sẽ chịu tải trọng lớn hơn rất nhiều, có thể chở được “hai
            dãy xe Camions, mỗi cái nặng 12 tấn và đủ dùng cho sự giao thông ít nữa là ba mươi
            năm” . Tuy nhiên, về lâu dài để giảm tải cho cầu Trường Tiền, người dân thành phố
                 22
            đều chung một ý kiến, cho rằng, nhà nước nên làm thêm hai cái cầu ngang kiểu nhẹ bắt
            song song với cầu xe lửa ở Dã Viên phục vụ các loại xe kéo, xe tay, người đi bộ. Đồng
            thời, xây mới thêm cây cầu nối từ xóm Dinh Ông (phường Phú Cát, nay là phường Gia
            Hội) qua Cồn Hến đến Đập Đá.
               Về kinh phí sửa chữa cầu, theo dự trù ban đầu vào năm 1935 thì mất khoảng 250.000$,
            nhưng sau đó vì đồng bạc phá giá, tổng tiền phải bỏ ra là 435.000$. Nếu lấy số tiền đó
            quy đổi ra thành tiền đồng hay tiền kẽm thì người ta ước tính phải sắp đầy cái cầu ấy
            đến mấy vòng. Có lẽ vì thế mà nhiều người vẫn hay nói đùa với nhau rằng, cầu ấy là
            cầu Trường Tiền, thật là “danh xứng kỳ thực” .  Đợt tu sửa và mở rộng từ năm 1937
                                                        23
            đến năm 1939, có thể nói là lần tu sửa có ý nghĩa rất đặc biệt, qua đó đã quyết định đến
            toàn bộ kích thước, kiểu dáng đối với cầu Trường Tiền. Sau đợt này, diện mạo cầu đã
            được thay đổi khá nhiều, trong đó nổi bật nhất chính là hệ thống bao lơn ở các điểm nối
            vài cầu, dùng để dừng chân, ngắm cảnh, tạo nên sự duyên dáng rất riêng cho cây cầu.
               Mang trên mình cả chiều dài lịch sử, cầu Trường Tiền vẫn lặng lẽ nghiêng mình soi
            bóng xuống dòng Hương Giang, điểm tô thêm vẻ đẹp trầm mặc của vùng đất Cố đô.
            Cầu Trường Tiền không chỉ là biểu tượng của miền sông Hương núi Ngự mà đó còn là
            niềm tự hào của tất cả người dân xứ Huế hôm nay và mãi về sau n


            21.  Báo Tràng An, “Cầu Trường Tiền đã sửa xong”, số 475 (28/11/1939), tr. 4.
            22. Báo Tràng An, “Điều tra chung quanh việc mở rộng cầu Trường Tiền: Lịch sử kiến trúc và một
            vài tài liệu về công cuộc tu bổ cầu này”, số 433 (04/7/1939), tr. 3.
            23.  Báo Tràng An, “Trò đời, cầu Trường Tiền”, số 468 (03/11/1939), tr. 1.

                                                               SỞ VĂN HÓA VÀ THỂ THAO THÀNH PHỐ HUẾ   137
   134   135   136   137   138   139   140   141   142   143   144