Page 36 - Tạp chí Cửa Việt
P. 36

THƠ










                             ¶ VÕ VĂN LUYẾN
                             Lời tự sự dưới bóng chiều xuân


                              

                             Tết con về
                             nhà ta lửa đèn từ nhà ra ngõ
                             sáng lên niềm vui

                             nhắc cái cảnh giêng hai
                             thuở da xanh lo toan đẩy vào giấc ngủ
                             phía sau lưng ba chập chờn mờ tỏ
                             làm sao bỏ lại tuổi thơ mình
                             như con đấy thôi

                             dù xa xôi nghìn dặm
                             dù đa mang thị thành
                             hồ dễ quên mưa nắng đành hanh

                             lọc qua buồn vui mà tươi sáng
                              
                             Tết con đi
                             chuyến bay nhanh
                             nỗi buồn tuổi ba chậm lại

                             thời gian đảo chiều
                             thời gian khắc lên mòn hao
                             nhịp tim nhiều khi báo lỗi

                             chiếc điện thoại cầm tay
                             ba gửi vào mênh mang tiếng nói
                             mà chắc chi người chịu hiểu
                             cô đơn như một hành trình
                             không mở đầu không kết thúc

                              
                             nghĩ dặn dò khó hợp thời con nữa
                             ba tự sự cầm canh

                             chữ nghĩa thôi reo vang trước cửa

                             như cơn mê đâu cũng trời xanh

                              


                 34
   31   32   33   34   35   36   37   38   39   40   41