Page 53 - Trí thức Phú Yên
P. 53
Xuân
Göông saùng vieäc hay ẤT TỴ
của tân cử nhân Nguyễn Văn Hưng đã tự bàn bạc
tổ chức một buổi tiệc mừng ấm áp, thành phần là “Tôi biết anh Hưng ấp ủ chuyện học đại học
những anh chị em, bạn bè thân thiết, gia đình và đã lâu, được nhiều người động viên anh đã nộp
những giảng viên có nhiều giúp đỡ, gần gũi. hồ sơ vào Trường đại học Phú Yên. Thực sự tôi
ThS, Nhà báo Phan Thanh Bình, người bạn thân cũng thấy ái ngại, nhưng thấy Hưng quyết tâm,
từ thời tiểu học với cử nhân Nguyễn Văn Hưng, chia tôi động viên cố gắng.
sẻ với mọi người: Tôi anh anh Hưng cùng chơi, cùng Khi Nguyễn Văn Hưng báo đã hoàn thành
học từ nhỏ. Chúng tôi cùng tốt nghiệp THPT năm chương trình đại học, chuẩn bị nhận bằng,
1977. Trong khi tôi và một số bạn bè cùng lứa được tôi chúc mừng, tốt nghiệp đại học chính quy ở
tiếp tục học lên cao, thì anh Hưng phải dừng lại vì tuổi 65 là quá giỏi. Tôi rất cảm phục, quý mến.
hoàn cảnh gia đình, sau đó anh trở thành bộ đội Tôi thấy trong anh Hưng luôn có cái chất, máu
làm nghĩa vụ quốc tế ở Campuchia. Khát khao học của người lính Cụ Hồ. Nhiệm vụ nào cũng hoàn
đại học của anh Hưng có từ ngày trai trẻ, nhưng thành, khó khăn nào cũng vượt qua. Chúc mừng
mãi lăn lốc giữa cuộc đời, đến lúc thong thả, cần tân cử nhân Nguyễn Văn Hưng, sau cột mốc
nghỉ ngơi nó lại trỗi dậy, thôi thúc. Thế nên khi anh quan trọng này chúc anh Hưng có những thành
bộc bạch chuyện đi học đại học, chúng tôi ủng hộ tích, cột mốc mới”.
nhiệt thành, sẵn sàng tạo mọi điều kiện giúp anh Anh hùng LLVT Hồ Đắc Thạnh
hoàn thành ý nguyện. “Hành trình học đại học của
anh Hưng không bằng phẳng, trơn tru. Một mình
anh phải làm nhiệm vụ đưa đón 5 cháu nhỏ, bỏ TỊNH BÌNH
nhiều cuộc nhậu với bạn bè. Cũng đôi lần làm bài
thi điểm zero, điểm 1, phải học lại, thi lại… Nhưng Hoa cỏ tình xuân
những khó khăn, thử thách đó chẳng sá gì so với
một thời bom rơi, đạn lạc, giữa sự sống và cái chết
ở chiến trường Campuchia, và anh đã chứng tỏ Bẽn lẽn xuân thì ngọn gió tơ
được bản lĩnh và sự quyết tâm của mình”, ThS Phan Đêm qua sân trước đến bao giờ
Thanh Bình nói. Gót xuân e ấp chào nắng sớm
Tiến sĩ Đoàn Thị Như Hoa, giảng viên Trường Đôi nụ mai vàng ửng trời mơ
đại học Phú Yên chia sẻ một kỷ niệm vui thời sinh *
viên của anh Nguyễn Văn Hưng: Vẽ lên mùa biếc vài cánh én
- Tôi bước vào lớp, thấy một người đứng tuổi, Chấp chới triền đê cánh bướm vờn
tóc bạc trắng, ngồi ở đầu bàn, tôi khựng lại vì sợ Cánh đồng sóng lúa mơ màng hát
mình nhầm lớp. Tôi hỏi, xin lỗi, thầy đang dạy tiết Chấm phá tranh quê nhạt bóng cò
học gì ở lớp này? *
- Thưa cô, tôi là sinh viên! – anh Hưng trả lời.
Lấm tấm hoa vàng trên cỏ biếc
“Lúc ấy tôi có chút bối rối, cảm động về một Bếp xuân lơ đãng khói về trời
tấm gương hiếu học. Hỏi ra mới biết sinh viên Đàn trẻ thơ ngây khoe áo mới
Nguyễn Văn Hưng là bạn của ba tôi. Vì thế, khi ở
giảng đường là quan hệ sinh viên – giảng viên, khi Ngõ vắng rộn ràng hoa nắng rơi
rời lớp học tôi gọi bằng anh, bằng chú! Và trong *
suốt hành trình học, tôi luôn theo dõi biết được, Ban mai lảnh lót lời chim sớm
anh Hưng là một sinh viên mẫu mực, không nài lý Xốn xang trưa ấm một tiếng gà
do lớn tuổi để được ưu tiên này nọ, anh tham gia Nhà ai nao nức bài ca Tết
tất cả các hoạt động của trường, của lớp như bao Lối cũ em về vương cỏ hoa...
sinh viên khác”, TS Như Hoa chia sẻ
Số 25 tháng 12/2024 51