Page 42 - Văn Nghệ Đất Tổ
P. 42

Sang mùa




                                                                        T
                                                                              ruyện ngắn của HÀ ĐÌNH CẩN

                    hà  tôi bố từng mười năm làm lý  chúng tôi sửa soạn, kéo án thư để dưới
                    trưởng, nên gia phong có khác.  gầm ban thờ ra, lau chùi như li như lai.

             nĐàn bà con gái, nhất là bà chị dâu  Sáng mồng một, con gái dẻo tay mài mực,
              thứ hai, khổ vì luật riêng của mẹ chồng.  phải mài mươi phút cho mồ hôi rịn ra ở
              anh tôi về phép cưới vợ dăm hôm thì về  cổ tay, mực thấm mồ hôi vừa sánh, vừa
              đơn vị. anh sáng đi thì tối mẹ bảo con  nhuyễn, nổi màu đen óng ánh mới được.
              dâu ôm chăn chiếu sang ngủ với mẹ.  con trai là tôi đặt đĩa xôi trắng, con gà,
              ngủ cùng cũng chưa yên, mẹ ép chị ngồi         rót ba chén rượu, ba chén nước và đĩa
              bệt lên cái đệm rơm để bà đun một nồi          hoa. Mẹ bảo, hoa tặng, hoa mừng thì bó,
              lá xông mùi hăng hắc, bốc khói lùa vào         hoặc cắm bình, còn hoa cúng phải đặt
              cơ thể chị bỏng rẫy, mặc mồ hôi đầm đìa        đĩa. Bố đội khăn xếp, áo the cầu khấn gia
              như dội nước. Ba đêm xông hơi, mẹ bảo,         tiên, rồi mới quay lại cầm cây bút, cử chỉ
              con đã tịnh thân.                              vững chãi, như vận công, nhưng tay lại
                                                             thả nhẹ, viết một chữ theo lối khải thư,
                  nhà tôi có khiên sách cụ để lại cho        nét gọn gàng, phân minh lên trang giấy
              ông, ông để lại cho con, tính chắt là đời      gió màu vàng chanh. có năm ông viết
              thứ bảy. Sách xếp gần chạm xà nhà, phần        chữ phúc, năm viết chữ giản, năm viết
              nhiều chữ nho, vài cuốn gáy đen, gián          chữ Tâm, năm viết chữ lộc, chờ mực khô
              nhấm, mép giấy quăn queo do tay người          thì treo lên bên trái ban thờ. chữ khai
              nhiều  lần nhấm  nước bọt  lần giở.  như       bút treo một năm, đến hai ba tháng
              cụ, như ông, bố đọc sách nhiều nhưng           chạp dọn ban thờ cúng  ông  Táo lên
              không lập ngôn, không thi thố, chỉ là một      trời, thì đem chữ năm cũ hoá cùng chân
              người đọc tu thân, sống khép kín, nhu          nhang và đồ tế của năm dồn lại.
              thuận giữa làng.
                                                                 năm nay bố viết chữ an, là chữ trên
                  với nhà, cả năm, bố chỉ trang trọng  có mái nhà vững chãi, dưới có bộ nữ mềm
              dùng đến bút một lần, viết một chữ khai  mại, quán xuyến. năm nào mẹ cũng vui vì
              bút vào sáng mùng một Tết.                     thấy chữ bố cho ứng nghiệm trong nhà.

                  Từ chiều ba mươi, mẹ và mấy đứa                nhưng năm nay thì khác.

              42                                         VĂN NGHỆ ĐẤT TỔ 499 (12/2024) + 500+501 (1/2025)
   37   38   39   40   41   42   43   44   45   46   47