Page 37 - Văn Nghệ Đất Tổ
P. 37
do biến thiên hỏng. Khi máy phát điện bom. các mệ các chị đưa từng bát cháo cá
hoạt động, sẽ gặp luồng điện nam châm thơm lừng cho từng chiến sĩ. ai cũng rưng
của bom và kích nổ, bom từ trường có 3 rưng cảm thấy sự căng thẳng giảm đi rất
loại kíp nổ g ri gơ 1, 2, 3 nếu kích đến g ri nhiểu, vì đây là đêm thử thách tinh thần
gơ 8 mà bom không nổ thì kích hoạt lại đầu tiên của các chiến sĩ Trung đội 3.
hoặc chuyển sang kíp hình trụ, kíp lá gan - Ùng... oàng... oàng! hú... hú... oàng!
hoặc kíp điện để kích nổ”, trong thời gian những tiếng bom đột ngột phá tan sự
huấn luyện đồng chí giảng viên công tĩnh lặng làng quê ven sông nhật lệ.
binh đã hướng dẫn kỹ càng như vậy. lúc
này lục Tường nhớ như in từng động tác - chúng lại tọa độ rồi các đồng chí ơi!
của đồng chí giảng viên đó. chiếc xe phá Trung đội trưởng hà Dũng thét lên.
bom di chuyển với tốc độ 3 km/ giờ vừa Trung đội chia thành 6 tổ phá bom,
di chuyển chậm vừa rà bom. “chuẩn bị hôm nay hoàng Bái được làm tổ trưởng,
nhá đến vị trí rồi”. chiến sĩ Tài dừng xe. dưới tia chớp của bom đạn, của đơn vị
lục Tường mở máy đưa dòng điện vào pháo phòng không lóe lên sáng rực.
khung từ “oàng”, chỉ vài giây sau đó quả hoàng Bái nắm chặt tay cả mấy anh em
bom thứ nhất đã nổ rung chuyển cả mặt trong tổ “Sao mà quê trịnh trọng thế?”.
đất. lục Tường vui sướng vì thực nghiệm chiến sĩ Tài lái xe rà phá bom ngạc nhiên.
đã thành công, cứ thế từ 10 giờ đêm đến “ừm, vào trận mà”. “các cậu nhớ kỹ nhá,
4 giờ sáng các anh đã phát lệnh thông có 7 quả bom chưa nổ 3 quả trên bờ và
đường. “các đồng chí ơi đi may mắn nhá”. 4 quả dưới nước, có quả rất gần ngầm
“các em cứ yên tâm phá bom cho chuẩn... Thác co đấy”. Trung đội trưởng hà Dũng
để các chị đây cho xe qua an toàn”. “Ơ... làm nhiệm vụ đếm bom rơi thông báo.
hóa ra là các thím bộ đội lái xe à?”. hoàng “rõ”. các chiến sĩ đồng thanh. “Đi thôi”,
Bái thốt lên. “Ờ... các thím đây... các chú ở hoàng Bái leo lên xe. chiếc xe chở chiếc
lại phá bom cho kỹ vào nhá”. giọng các máy phát điện từ từ lăn bánh. hồi lâu sau,
cô gái lái xe Trường Sơn cũng đanh đá “oàng... oàng... oàng...”. những tiếng nổ
ra phết. “Tất nhiên là bọn anh sẽ làm hết lộng óc, hơi bom tạo thành làn gió tạt qua
mình vì các em”. giọng Trung đội trưởng như cơn lốc xô những người lính hướng
hà Dũng cũng oai phong không kém. về phía có bom nổ lo lắng. “Thế là bom
các chiến sĩ đứng hai bên ngầm làm cọc đã nổ hết”. Trung đội trưởng hà Dũng thở
tiêu cho xe qua, tiếng ầm ì của đoàn xe phào. những bước chân rậm rịch trở về.
lừng lững đi trong đêm tối, xe chỉ được “các đồng chí ơi hoàng Bái dính rồi!”. lục
phép chạy đèn rùa để tránh máy bay Tường nhào đến bên chiếc xe phá bom.
địch. lục Tường nhìn bóng những chiến ngực hoàng Bái đẫm máu, lục Tường
sĩ nữ trong ca bin xe bụng đầy thán phục. nhìn người đồng hương qua ánh trăng
Khi các anh trở về đến xóm vạn thì lờ mờ. hai mắt hoàng Bái nhắm nghiền.
đã gần sáng. Điều làm các anh cảm động “Đưa cậu ấy về tuyến sau ngay”. Trung
nhất là dân cả xóm vạn đều đứng ngóng đội trưởng hà Dũng vội nói. “có lẽ không
các anh trở về! “Tường ơi, chúng mày về kịp rồi Trung đội trưởng ạ”. lục Tường tắc
đủ cả phải không con? Mệ và bà con đã nghẹn giọng. Không ai bảo ai, mọi người
nấu nồi cháo cá đợi chúng mày về đó. đều cúi đầu lặng lẽ chia tay anh lính quê
ăn đi cho khỏe các con”. Mệ cần nắm tay hòa an dáng vạm vỡ khỏe mạnh như
ôm từng chiến sĩ nước mắt lưng tròng. con gấu. hoàng Bái nằm đó, nét mặt anh
những người lính công binh quên cả thanh thản lạ kỳ, bởi anh đã hoàn thành
căng thẳng, mệt mỏi sau cả đêm rà phá (Xem tiếp trang 47)
VĂN NGHỆ ĐẤT TỔ 499 (12/2024) + 500+501 (1/2025) 37