Page 45 - Văn Nghệ Đất Tổ
P. 45
tôi như con chim được chắp thêm cánh. chị lui, đeo cái tay nải đựng quần áo
Trước kia thì thường vài ba ngày chị mới chạy nhanh ra cổng vì không muốn ai
đi họp xa một lần. Bây giờ giữ thêm chân nhìn thấy chị ra khỏi nhà.
phó chủ tịch xã, ngày nào chị tôi không Sáng ra tôi mới biết chị đã đi. Tôi
làm việc ở ủy ban xã thì cũng đi họp đâu chạy một mạch đến nhà mẹ của chị ở
đó. Thấy chị đi sớm về khuya, mẹ tôi bảo cuối làng, để kéo chị về. Tôi cũng như cả
chị dâu cả, con ngân họp hành vất vả, về nhà yêu chị, quý chị. nhưng đến nhà mẹ
nhà thì để cho em nghỉ lấy lại sức, không chị, mới biết, chị cũng không về nhà. chị
phải lúi húi làm việc nhà nữa. Không nói đi đâu mọi người không biết. Ở xã mọi
ra nhưng trong thâm tâm bố mẹ và chị người cũng không biết, chị vắng mặt
dâu cả tôi thì chị ngân làm cán bộ là niềm không báo cáo với chính quyền xã.
vui, niềm tự hào của gia đình, được tiếng
thơm với làng xóm. cho nên chị đi họp về cho đến nửa tháng sau, tầm nửa buổi
nhà được kiêng dè, ưu ái lắm. Bấy giờ nhà sáng, chỉ tôi ở nhà, thì chị bỗng gọi tôi
không thiếu đói, nhưng nhiều miệng ăn, mở cổng cho chị vào. Tôi tò mò nhìn chị.
chủ lực cày cấy lại toàn phụ nữ nên tháng chị không còn thon thả như xưa, mà hai
ba, tháng tám giáp hạt, nhà phải ăn cơm vạt áo hớt cao, da mái, mắt u buồn ngấn
độn, khi sắn, khi khoai. Thường bát cơm nước. Tôi bảo chị, chị về nhà đi. cả nhà
có hai phần cơm, một phần khoai hoặc mong chị. chiếc xe đạp của chị em lau
sắn. Mẹ tôi tuy già, nhưng thường tranh sạch, dắt vào cất trong nhà cẩn thận.
với con dâu ngồi đầu nồi. Bà cho rằng chị bảo tôi, chị cũng muốn về nhà với
bà ngồi đầu nồi, đơm cơm cho từng em lắm, nhưng không về được. Bây giờ
người, ai nhiều cơm, ít khoai sắn thì bà một mình chị ở căn nhà nhỏ bên đầu núi.
lựa từng bát cho hợp miệng con cháu. chị không đi công tác nữa, nên không
Trong những người bà thường đơm dùng đến xe đạp. Em lấy chiếc xe ấy mà
nhiều cơm, gảy bớt khoai sắn cho mấy đi học.
đứa trẻ và chị ngân. chị biết bà nhường
cơm, nói, con thích ăn độn khoai sắn vì Từ đó, hôm nào trong lúc bố mẹ và
bùi, dễ nuốt, mẹ xúc nhiều khoai sắn chị dâu cả của tôi đang làm ngoài đồng
cho con. Tuy nhiên bà vẫn lẳng lặng xúc thì chị ngân vội ghé qua nhà, có khi vác
nhiều cơm cho con dâu. một bó củi, khi bưng một rổ rau. chị đến
quét tước nhà bếp, rồi nấu cơm nấu canh,
Thấm thoát đã qua ba năm. xong thì để đấy, lẳng lặng về nhà. nhiều
Sau Tết nhà tôi đang vui bỗng có sự hôm nhà tôi có cô Tấm chăm lo bếp núc,
cố, không ai ngờ đến. nhưng không nán lại ăn uống, mà làm
Ấy là một đêm gần sáng, mẹ tôi đang xong, thu vén mâm bát gọn gàng rồi
ngủ, bỗng chị ngân đến bên giường, về. Mẹ tôi, chị dâu cả đương nhiên biết
ai là cô Tấm của nhà rồi, nên khuyên chị
đánh thức mẹ, rồi quỳ xuống, vừa nói vừa ngân, em không ở với gia đình, thì chăm
khóc, rằng con có tội, không làm con dâu lo cho mình, đừng phải vất vả như thế.
của mẹ được nữa, con lạy mẹ, lạy bố, lạy chị ngân nói với chị dâu cả của tôi rằng
cả nhà cho con về nhà mẹ đẻ
chị vẫn chưa làm tròn việc làm dâu, nên
Mẹ tôi ngớ người, vì con dâu đã hun muốn làm để mong được hưởng ân phúc
khói tịnh thân mà sao bỗng dưng đàn sau này.
đúm trai gái? chị dâu tôi không nói,
chỉ khóc, bảo con có tội bất chính với *
chồng, con phải chịu tội không dám ở chuỵện nhà bỗng dưng nhỡ nhàng
lại làm xấu thanh danh nhà ta. nói rồi như thế, sao Tết này bố vẫn cho chữ an
VĂN NGHỆ ĐẤT TỔ 499 (12/2024) + 500+501 (1/2025) 45