Page 44 - Văn Nghệ Đất Tổ
P. 44
của người làng như là câu vâng. vâng là nhưng cả nhà vẫn ăn chung một nồi,
chấp nhận, là nghe lời. nhưng khi tiếng bữa nào cũng dọn hai mâm, ngồi sát vai
vâng mà kéo dài thành vâ..â ng, là phản nhau. Tổng quản việc gia đình hơn chục
ứng, bất tuân. vỗ tay tuỳ dài ngắn, người miệng ăn do chị dâu cả. chị tính đếm chi
làng nghe là biết thái độ của người vỗ. ly sao cho đủ ăn, đủ mặc cho cả một tập
lần này vỗ ngắn chỉ rộ một loạt là chấp thể nhiều lứa tuổi, tính nết khác nhau. Do
thuận cùng nhau nhảy một bước dài, chị chu đáo và luôn nhận phần thiệt về
chuyển từ tập trung quan liêu bao cấp mình nên gia đình êm ấm.
đói kém sang khoán sản, người người chị dâu thứ hai mà tôi đang kể, chị
chăm lo mảnh ruộng nhà mình. ngân, hay đi công tác, vất vả chạy ngược
rồi mùa ấy, một sào khi còn làm ăn chạy xuôi nên chị cả bàn với bố mẹ tôi là
hợp tác, cũng chỉ cho thu hoạch non tạ mua cho em dâu cái xe đạp. Mẹ bảo, mẹ
thóc. nay sào đất năng suất gấp đôi, có có đôi mấm vàng do mẹ bà cho từ thời
nhà gấp ba. Ấy là chưa kể, ruộng trong đi lấy chồng vẫn giấu ở hốc cột, con bán
tay dân thì đất không nghỉ, người không lấy tiền mà mua xe cho em đi lại đỡ vất
nghỉ, đất với người cũng một nhịp thở hì vả. Bán vàng còn hơn bán thóc để nhà
hục, để từ làm một vụ, nay hai vụ lúa, còn không bị thiếu ăn dịp tháng ba, tháng
trồng gối hoa màu ngắn ngày, thành ba tám. chị dâu cả cầm đôi mấm vàng của
vụ. Đường làng rậm rịch người đi, không mẹ chồng lại giấu vào hốc cột, rồi đem
còn người héo mặt buồn thiu vì đói, mà bán đôi hoa tai của chị để mua xe cho em
nói cười hơ hớ. chồng.
vậy năm qua với làng an là hợp. chiếc xe đạp Thống nhất mới tinh
mua ở mậu dịch do chị dâu cả chưa biết
nhưng nhà tôi do chị ngân đảo lộn đi xe đạp, phải dắt về nhà như một sự
nếp vốn có, nên chẳng treo chữ an? kiện. Đấy là phương tiện đắt tiền duy
* nhất lần đầu có ở nhà tôi. chiếc xe dựng
chị dâu tôi là người đàn bà đẹp, ăn ở sân, không chỉ bọn trẻ chúng tôi xúm
nói nhẹ nhõm, không để mất lòng ai bao vào xem, sờ vào khung, vào ghi đông,
giờ. năm kia anh trai tôi học kỹ thuật quân bóp thử phanh, quay hai bánh nghe
sự ở liên Xô, được nghỉ phép mươi ngày, tiếng líp xe nảy tanh tách mà người già
vừa đủ thời gian để cưới chị trước khi trở như bố tôi, mẹ tôi cũng ngồi ngắm nghía
lại trường học tiếp. chị là đảng viên trẻ, cái xe nở nang mặt mũi.
vợ bộ đội tháo vát, ngoan hiền, lại đã học chị dâu cả tôi tuyên bố, chiếc xe này
hết cấp hai, chẳng mấy cả hai đoàn thể là để cô ngân dùng để đi công tác, bọn
cả phụ nữ và thanh niên bầu làm chủ trẻ không đứa nào được đụng đến.
tịch hội phụ nữ và Bí thư xã đoàn, kiêm ngồi trên chiếc xe đạp mới, mặc
luôn chân Thư ký uỷ ban. hàng ngày, quần phin đen, áo xanh cổ bẻ, đeo đôi
phận làm dâu chị vẫn không để trễ nải, guốc nhựa đen, lại đội mũ vải thay nón,
về nhà là luôn chân luôn tay để sáng mai chị dâu tôi chả kém mấy cô trên phố
yên tâm đi họp xã, họp huyện. huyện, cũng mặt trái xoan, cũng cổ cao
những năm đó, vì hai anh trai tôi ba ngấn, cũng mắt bồ câu sáng màu hơi
còn ở tại ngũ, đều là sĩ quan cả nên bố nâu, cũng da trắng, thân hình tròn... có
mẹ không cho các con dâu ở riêng. Ông xe đạp chị tôi đi công tác nhiều hơn, rồi
dựng ba căn nhà gỗ nhỏ, lợp lá cọ, cho để hợp lý xã đề bạt chị tôi làm phó chủ
hai chị dâu ở, còn ông bà và tôi, con út thì tịch phụ trách văn xã. Quyết định này
ở căn nhà từ thời các cụ để lại. ngủ riêng được huyện chấp nhận và bổ nhiệm. chị
44 VĂN NGHỆ ĐẤT TỔ 499 (12/2024) + 500+501 (1/2025)