Page 36 - Văn Nghệ Đất Tổ
P. 36
- ừa, ngủ lấy sức đi đang yên tĩnh mà. nhiều thế không biết?” theo thông báo
lục Tường giọng nhỏ dần. từ trên, thì tổ của anh bắt buộc phải khẩn
“cái cậu này, mấy hôm trước hoảng trương phá bom, để sớm thông ngầm
thế mà bây giờ có vẻ rắn rỏi ghê!”. hoàng Thác co và mặt đường, cho xe và người
Bái nhìn cậu bạn đã ngoẹo đầu ngáy khe vượt sông vào tuyến trong, càng sớm
khẽ từ lúc nào thầm thán phục, đoạn anh càng tốt. hạ sĩ Trần Thế Tài, lặng lẽ mở
cố nhắm mắt đi vào giấc ngủ, thế nhưng cửa xe chuyên dùng phá bom lên cabin,
tiếng muỗi vo ve trong căn hầm nóng và Tài quê ở nam Định, anh đã tích lũy được
không lấy gì làm rộng rãi này càng làm khá nhiều kinh nghiệm lái xe phá bom
anh thêm tỉnh táo hơn. hoàng Bái không từ trường. “hoàng Bái, tổ mình đêm nay
biết được cuộc trò chuyện giữa mệ cần chỉ có mình và cậu, cậu hãy ở lại, chứ nhỡ
và lục Tường: Trước khi các con vào đây có làm sao hai thằng đi cả thì lấy ai phá
thì đã có Trung đội 3 Binh trạm BM6, mệ bom” lục Tường đặt tay lên vai bạn mỉm
thương mấy thằng nhỏ Thắng, Định, cười. nhớ đến sự hi sinh của pa, cùng câu
huy lắm, chúng nó mãi mãi nằm lại dưới chuyện mệ cần, kể về các chiến sĩ đã hi
dòng sông nhật lệ này. Mệ cần lau nước sinh nơi đây anh thấy bình thản lạ. “cậu ở
mắt, giọng nghẹn lại. lục Tường bỗng lại để mình đi”. hoàng Bái giãy nảy. “nào
thấy lo lo, không lo sao được, bởi cái các cậu khẩn trương lên”. Tài thò đầu ra
chết có thể đến bất cứ lúc nào. “nhưng ca bin xe gọi. lục Tường vội nhảy tót lên
con ạ, hãy kiên cường lên...”. Tiếng máy xe ngồi sau cỗ máy phát điện. lần đầu
bay bổ nhào đột ngột, xen lẫn tiếng bom tiên đi phá bom, anh hồi hộp, biết đâu
nổ rung chuyển cả căn hầm các chiến sĩ chưa kịp dùng đến máy thì bom đã nổ
đang nấp. lục Tường vụt đứng dậy lao ngay trước mặt? hoặc giả anh thao tác
lên miệng hầm. “con à, phá bom cẩn máy phát điện sai... anh giả dụ các tình
thận nha”. Dáng mệ cầm nhỏ nhắn hiện huống, rồi tự trấn an, trong khi tim anh
lên trong bóng đêm từ lúc nào. Mệ đứng đang gõ trống trong lồng ngực: nếu có
chắn ngay miệng hầm. “Mệ cứ yên tâm ạ. chết thì cũng vì nhiệm vụ! Thực ra, trong
Mệ xuống hầm đi. lục Tường nắm bàn tay thời gian học rà phá bom mìn, lục Tường
mệ định đưa xuống hầm. “con cứ đi làm đạt điểm rất cao, cách dùng máy kích
nhiệm vụ mệ không sao đâu”. giọng mệ hoạt bom ra sao? Thời gian bao lâu thì
dứt khoát. ngay sau lục Tường, hoàng bom nổ... nếu kích hoạt mà bom không
Bái cũng chạy theo anh đi về phía có nổ thì phải làm thế nào? lục Tường nhớ
tiếng nổ. Mùi khói bom khét lẹt, đất cát rất rành rọt. Một cảm giác tự tin dấy lên
vụn lún cả bàn chân, các anh nhấc chân trong anh. Tuy nhiên, nguyên tắc phá
chạy một cách nhọc nhằn. “lục Tường bom từ trường là không được mang bất
đấy hả”. Trung đội phó nhỡ (quê nam cứ thứ gì liên quan đến sắt thép, vì bom
Định) cất giọng ồm ồm. “vâng, trung đội có nam châm hút sắt thép sẽ nổ ngay.
phó”, “ai nữa vậy”. “Dạ em, hoàng Bái”. “Ờ, “cậu chuẩn bị nhá đến khu vực có bom
thế này hai cậu nhớ, ngoài số bom đã rồi”. Tài nhắc nhở. lục Tường lấy một hơi
nổ, tớ đếm được 24 quả chưa nổ, trong thở dài và chuẩn bị mở máy phát điện,
đó 4 quả trên bờ, 20 quả dưới nước, có đưa dòng điện vào khung từ, chuyển
quả rất gần ngầm Thác co đấy! các cậu sang nam châm điện hướng về quả bom,
biết cách thao tác máy móc rồi chứ?”. “Dạ “loại bom từ trường này luôn phát ra
được, Trung đội phó yên tâm”. lục Tường sóng điện để khi người, xe đi qua trong
trả lời. anh nghe rõ tim mình đập thình phạm vi 120 mét trở xuống bom sẽ phát
thịch. “hai mươi bốn quả chưa nổ, gì mà nổ luôn, còn nếu bom không nổ có thể
36 VĂN NGHỆ ĐẤT TỔ 499 (12/2024) + 500+501 (1/2025)