Page 35 - Văn Nghệ Đất Tổ
P. 35
chúc, lời từ biệt, có cả những giọt nước sự với các chiến sĩ trong tiểu đội của lục
mắt của các mẹ dù trên môi họ vẫn nở Tường. Đêm đầu tiên lục Tường được
nụ cười, các chiến sĩ không khỏi xúc phân công trực, anh ngồi trầm tư trên
động. họ hứa sẽ quyết tâm chiến đấu nóc hầm quan sát. Thực tình anh cũng
đến giọt máu cuối cùng! Xin các mẹ hãy chưa mường tượng được việc phá bom
yên tâm. sẽ như thế nào? Mấy tháng trước, bọn
chặng đường vào Quảng Bình đã anh chỉ thao tác trên cơ sở lý thuyết, còn
choán hết mấy ngày đi đường, hầu như bây giờ vừa nghe đài quan sát báo các vị
đơn vị hành quân vào ban đêm. nhiều trí bom rơi trên cạn và cả dưới lòng sông,
đoạn đường bộ, đường xe lửa bị bom chắc chắn hiểm nguy luôn rình rập. Đòi
phá hoại thành từng hố sâu hoắm giữa hỏi chiến sĩ phá bom phải hết sức thận
lòng đường, sau mỗi loạt bom khói, trọng, bình tĩnh để điều khiển máy phá
đất đá vụn mù mịt tung cao hàng chục bom từ trường chính xác, hiệu quả. Đại
thước, các đơn vị thanh niên xung phong đội 3 trải dọc theo chân dãy Trường Sơn;
rất nhanh chóng lao ra san lấp hố bom, Trung đội 1 trực thuộc BM6 Binh đoàn
nhiều đoạn bị bùn lầy, nhân dân đã tháo Trường Sơn ở bên này sông bảo vệ ngầm
dỡ nhà để bắc qua cho xe và quân đi, “xe Thác co và đường 15. Trung đội 2 và 3 qua
chưa qua nhà không tiếc”, là khẩu hiệu bên kia sông vào sâu tuyến trong bảo vệ
được người dân viết bằng vôi trắng trên các trọng điểm của tuyến đường Trường
tường nhà và trên những mảnh ván rải Sơn, một huyết mạch giao thông quan
trên đường cho xe qua. cánh lính Đại đội trọng bậc nhất của quân ta, vì vậy bọn đế
3 đã dạn dày hơn rất nhiều sau chặng quốc Mỹ đánh phá tuyến đường này rất
đường hành quân vất vả, phải hứng chịu ác liệt, ngày cũng như đêm dày đặc các
những loạt bom nổ lộng óc của máy bay loạt bom phát quang, bom từ trường...
giặc Mỹ trút xuống, kể cả những loạt ngoài ra pháo của hạm đội 7 của chúng
bom rất gần làm rung chuyển mặt đất. ở ngoài khơi cũng nã pháo vào hòng
khống chế và hủy diệt con đường tiếp
lục Tường cũng vậy, anh không còn cảm quân lương, đạn được, các đơn vị vào chi
giác run sợ như buổi đầu nữa. có lúc núp
bên một ụ mối cao vồng, anh còn đếm viện cho miền nam ruột thịt và chuyển
thương binh ra tuyến ngoài.
được những quả bom trùi trũi từ trên trời
cắm thẳng xuống. - lục Tường này, cậu vẫn nhớ cách sử
dụng máy phát điện kích hoạt bom này
ngầm Thác co nối hai bờ sông nhật
lệ đêm nay yên ắng quá. lục Tường tựa chứ? hoàng Bái hỏi.
lưng vào căn hầm gần bờ sông ngắm - ừ... nhớ. lục Tường giọng ngái ngủ.
mảnh trăng cuối tháng cong như lưỡi - Tốt rồi. Không biết lần đầu tiên
liềm. anh nhẩm tính: hôm nay là ngày phá bom từ trường sẽ thế nào cậu nhỉ?
thứ mười bốn, đơn vị anh mới đặt chân hoàng Bái tay sờ chiếc máy phát điện để
đến mảnh đất Quảng Bình máu lửa và phía trong căn hầm, thở một hơi thật sâu.
đóng quân tại nhà mạ cần ở xóm vạn xã
hiểu ninh. Mạ cần có hai con trai đều đã - cứ theo sách mà làm thôi, với lại
tòng quân vào nam, anh chân đã hi sinh mình hỏi thêm anh nhỡ lính cũ nữa... ớ....
tại đất lửa Quảng Trị, còn anh Quý hình ờ... lục Tường ngáp.
như đang ở mặt trận Quảng ngãi: đã lâu - cậu ngủ được à? Mình thì không
mệ không nhân được tin tức thằng Quý thấy buồn ngủ tí nào lạ thế chứ? hoàng
mong là nó vẫn bình yên! Mệ cần tâm Bái chép miệng.
VĂN NGHỆ ĐẤT TỔ 499 (12/2024) + 500+501 (1/2025) 35