Page 98 - Tạp Chí Văn Nhân
P. 98

NHIẾP ẢNH


           nghệ  thuật  nhiếp  ảnh.  Người  ta  không  manh nha cho những tư tưởng, cách diễn
           dừng lại ở việc đi mô tả hiện thực một  đạt của dòng ảnh ý tưởng sau này.
           cách  thuần  tuý.  Các  nhà  nhiếp  ảnh  dựa      Tổng kết lại người ta rút ra rằng có
           trên những chi tiết của hiện thực để diễn  hai phương pháp chụp. Một là chụp “Hiện
           tả một điều gì đó không hiện hữu có tính  thực” (khuynh hướng báo chí), hai là chụp
           chất vật chất, nhưng nó có khả năng gợi  “Sắp đặt” (khuynh hướng nghệ thuật). Cả
           mở  ra  những  khoảng  không  gian  ngoài  hai cách, cách nào cũng có ý tưởng riêng.
           bức ảnh, mà ở đó có thể trú ngụ những  Đúng như có một số nhà nhiếp ảnh nói:
           thứ nằm ngoài phạm vi vật chất nhìn thấy  Đã là ảnh, ảnh nào mà không có ý tưởng –
           được như tư duy, cảm xúc, âm thanh và  Quá đúng. Ý tưởng của người theo phương
           vô vàn những điều khác nữa.                  pháp thứ nhất nhằm thông tin, cảnh báo
                Một  trong  những  tính  chất  quan  qua cái nhìn và cách phát hiện, diễn đạt
           trọng nhất của nhiếp ảnh và để mọi người  của người cầm máy. Còn cách thứ hai là
           thừa nhận nó là nghệ thuật, chính là tính  gửi  đi  một  thông  điệp  đến  với  độc  giả,
           nghệ thuật của nó. Cũng có người đặt câu  nhưng cả hai đều không thuộc dòng “Ảnh
           hỏi là: cái đẹp nằm ở chủ quan của người  ý tưởng”. Tấm ảnh “Nghĩa trang sau khi lũ
           cầm  máy  hay  khách  quan  của  phía  đối  lụt” ở Trujillo, Peru của E.Verdugo đã gửi
           tượng? Nếu nằm ở đối tượng chụp thì đối  đi một thông điệp hãy bảo vệ môi trường
           tượng xấu hình ảnh sẽ xấu, nghĩa là đối  ngay từ bây giờ, nếu không con người dù
           tượng thế nào thì ảnh thế đấy. Không hẳn  có chết đi cũng không thể yên ổn!
           như vậy, đó chỉ là ảnh sao chép sự hiện           Ai đó đã nói “Nhiếp ảnh là một nghệ
           diện tự nhiên của đối tượng. Chất lượng  thuật của sự im lặng”. Ở một khía cạnh
           nghệ thuật của sự miêu tả không phải chỉ  nào  đó,  đúng,  nhưng  sự  im  lặng  cũng
           nằm “tuyệt đối” ở đối tượng mô tả, mà  có  tiếng  nói  riêng.  Mà  khi  đã  lên  tiếng
           bắt nguồn từ sự am hiểu cái mà ta mô tả,  thì âm thầm đấy, nhưng vang vọng mãi
           diễn đạt và tái hiện nó. Bởi mắt nhìn đối  trong tâm khảm con người! Cũng vì đặc
           tượng theo không gian ba chiều khác với  thù “im lặng” của nhiếp ảnh nên những
           mặt  phẳng  hai  chiều  của  ảnh.  Hơn  nữa  nhà nhiếp ảnh trở thành những người phát
           tạo hình của nhiếp ảnh nhờ các yếu tố kỹ  ngôn của ảnh. Mà con người có một đặc
           thuật, các yếu tố này đều do con người  tính  là  luôn  trói  buộc  mình  bởi  những
           điều khiển theo ý mình. Nhận thức ở đây  quan điểm, bởi những khuynh hướng, bởi
           là một yếu tố quyết định, quan trọng nhất,  địa vị xã hội, bởi muôn vàn lợi ích khác
           bởi nhà nhiếp ảnh đánh giá thực tế khách  nhau…Nên  đôi  khi  ảnh  được  nhào  nặn
           quan và thể hiện cái đẹp trong tác phẩm  nhiều lúc không đúng với thực tế. Dù ở
           theo cách của mình. Đi tìm cái nghịch lý,  dòng ảnh nào, đó cũng là một cách hiểu
           cái sự tranh giành, ganh đua giữa cái đẹp  sai về Nhiếp ảnh! Ảnh ý tưởng nhằm diễn
           và cái xấu để khám phá cái mới, cái điển  tả một cái nhìn khái quát mang tầm thời
           hình,  cái  bản  chất  trong  thế  giới  quanh  đại, một góc của gương mặt xã hội. Nó
           mình, đó chính là bản chất của sự sáng  thường hay giải mã những góc khuất của
           tạo  trong  ảnh  nghệ  thuật.  Điều  này  là  những vấn đề mang tính xã hội, không chỉ


            VĂN NHÂN SỐ 158+159 NĂM 2025                                                                                                  97
   93   94   95   96   97   98   99   100   101   102   103