Page 30 - Tạp chí Lang Bian
P. 30

vui vẻ thuyết minh, giải thích cho  quá… Ở đây mình không thể làm
            Huệ và lớp học nghe về công năng  giàu được!”
            của trạm hải đăng:                      Trong những ngày sắp về đất
                “À…  Đèn  biển  đảo  Phú  Quý  liền, Thắng thường đến thăm Huệ
            của  mình  có  chiều  cao  toàn  bộ  khi mặt trời khuất bóng sau ngọn
            công  trình  là  126m,  tính  từ  mực  núi lẻ loi trên đảo - núi Cô Đơn -
            nước số “0”. Tầm nhìn xa 27 hải lý  không biết ai đã đặt tên cho nó  tự
            với chiều cao mắt người quan sát  bao giờ. Trên đảo chỉ có độc nhất
            ở độ cao 5m.  Phạm vi chiếu sáng  ngọn núi này, đứng chơi vơi như
            là 360 độ… Hải đăng Phú Quý có  một Hòn vọng phu trông vô đất
            nhiệm vụ hướng dẫn tàu thuyền đi  liền.
            lại trên vùng biển ngoài khơi tỉnh      - “Vài hôm nữa anh sẽ về trong
            Bình Thuận”.                         ấy… Anh biết em năm sau sẽ hết
                Huệ  quen với Thắng vào dịp  hợp đồng niên hạn phục vụ… Em
            ấy.  Tình  yêu  của  họ  bắt  nguồn,  về nhé… Anh chờ”.
            nhen nhúm, nảy nở từ những câu          -  “Vâng…  Em  sẽ  cố  gắng…
            chuyện  về  biển,  về  ký  ức  ngày  Nhưng còn tùy anh?”
            xưa của mỗi người, cùng những           - “Ơ… Nghĩa là sao? Anh chưa
            định  hướng  tương  lai,  ước  mơ  rõ lắm!
            và  khát  vọng...  Nhưng,  khi  Huệ     Hai  người  im  lặng  một  lúc.
            quyết định ở lại đảo dạy học thêm  Huệ gỡ nhẹ bàn tay Thắng ra khỏi
            một  thời  gian  nữa,  Thắng  hình  tay mình. Thắng hơi hụt hẫng. Huệ
            như  không  thoải  mái  lắm.  Anh  thong thả, kể:
            không  bày  tỏ  sự  phản  đối  hay      -  “Em  đã  từng  có  một  gia
            ủng hộ khi cô thực hiện ý tưởng  đình!…  Nhưng  hạnh  phúc  quá
            ấy!  Hết  nhiệm  kỳ  trên  trạm  đèn  ngắn ngủi!”
            biển, Thắng được chuyển về đất          - “Ồ!...”
            liền. Hôm đó, trước khi đi, Thắng       - “Anh ngạc nhiên lắm sao?…
            gặp Huệ và nói lên ý định nghiêm  Em không phải là một cô giáo lỡ
            túc của mình: - Trở vào đất liền,  thì như anh nghĩ đâu… hà!” - Huệ
            cưới nhau và lập nghiệp - “Anh  khẽ cười. Cô kể tiếp. Giọng nhỏ
            yêu em nhiều lắm! Nhưng mình  lại, nhuốm chút buồn xót xa:
            không thể ở mãi nơi hòn đảo hẻo         -  “Chồng  em  là  lính  Hải
            lánh này em ạ”.                      quân... Anh ấy đã từng đóng quân
                 - “Em thấy ở đây cũng không  trên đảo này. Năm đó, vào khoảng
            đến nỗi nào mà anh!”                 giữa  tháng  Chín,  biển  Đông  có
                 - “Ở đây thiếu thốn nhiều thứ  bão lớn, khu vực xung quanh đảo


                                               30
   25   26   27   28   29   30   31   32   33   34   35