Page 71 - Hà Nội Mới - Số Tết Âm Lịch
P. 71

Xuân Ất Tỵ
                                                             NGUYỄN VIỆT CHIẾN

                                                             Chiều công viên
                      TRẦN MAI HƯỞNG

                                                             Lá me chiều công viên
                      Hoa dã quỳ
                                                             rụng như mưa bên hồ vắng
                                                             những người tập thiền
                       Vàng như nắng thuở Mỵ Nương
                                                             mắt yên lặng khép
                    Thời gian gửi lại vấn vương khắp rừng

                        Qua bao giông tố bão bùng
                                                             họ đang thả hồn lên chốn mây cao
                    Gọi mùa sắc thắm níu từng bước chân
                                                             hai tay hướng lên như bất động
                       Sông Đà mềm mại bao quanh
                    Ngang lưng núi dải khăn xanh ân tình     ở công viên này cả ngàn gốc cây
                       Nghe như thấy tiếng gọi mình          đã ngồi thiền từ trăm năm trước
                    Giữa rừng hoa ấy trong bình minh mưa
                        Bóng em từ những ngày xưa            những hồn cây neo xuống đất sâu
                    Con đường mòn nhỏ như vừa qua đây        không chịu bất động
                                                                                                                                           Minh họa: Kim Minh
                           Ba Vì yên ả mây bay               khi mùa xanh đang dâng lên
                    Sắc vàng hoa thắm gọi ngày xa xanh.      người với cây trong chiều đang thiền.
                                                                                                                  HỮU THỈNH

                                                                                                                  Qua sông Hằng


                                                                                                                  So với buổi chiều thì sông Hằng quá rộng

                                                                                                                  so với kiếp người thì sông Hằng quá hẹp
                                                                                                                  xin nước về thờ
                                                                                                                  trong suốt chẳng thấy chi
                                                                                                                  chẳng thấy chi tức là thấy Phật
                                                                                                                  xuống tắm để xin Phúc

                                                                                                                  nước xiết xô người
                                                                                                                  bị nước xô người mới ngộ được chữ Yên.



                                                                                                                  TRẦN THẾ TUYỂN


                                                                                                                  Ký ức Thủ đô

                                                                                                                  Có một thời như thế
                                                                                                                  Ký ức không phai tàn
                                                                                                                  Năm cửa ô rộng mở
                                                                                      Minh họa: Nguyên Sa         Đón quân về, mây tan

             ĐOÀN VĂN MẬT                                      NHUNG NHUNG                                        Phố phường rợp cờ đỏ


            Hy vọng của mùa xuân                               Mùa ngũ sắc                                        Sao lấp lánh Thủ đô
                                                                                                                  Ba Đình bừng ban nở
                                                               Kim oanh từ bức tranh viền xanh viền tím
             Cả mùa xuân như đã về đây                                                                            Hân hoan đón Cụ Hồ
                                                               Tiếng hót lảnh lót đêm Ba mươi
             bằng mưa bụi, bằng lộc non, lá nõn
                                                               Cánh trầm lạnh những ngôi sao                      Gương mặt gầy, tóc bạc
             gương mặt em, nụ cười hiền mỗi sáng
                                                               Đêm chao chờ mùa mới                               Ánh mắt thật tinh anh
             mọc lên từ mái ấm rộn niềm vui
                                                                                                                  Vị Cha già dân tộc

                                                               Người treo lên móc đôi găng tay làm bếp            Bao đêm giấc chẳng lành
             những bông hoa tươi thắm bởi tay người
                                                               Bước xuống đường với chiếc váy thật xinh
             dệt thơm thảo trên từng con phố
                                                               Phố từ bao giờ đã lung linh                        Vẹn nguyên trong ký ức
             trong tất thảy lớn lao và bé nhỏ
                                                               Đợi những bước chân về tìm hơi ấm                  Bảy mươi năm qua rồi
             lấp lánh cùng hy vọng của mùa xuân.
                                                                                                                  Từ Điện Biên, Tây Bắc
                                                               Bài hát mừng xuân từ năm cũ còn reo                Lính Cụ Hồ rạng tươi
                                                               Mới như mùng Một

             ĐẶNG CƯƠNG LĂNG                                   Đống lửa suốt đêm sương còn rực                    Thủ đô ta đẹp lắm
                                                               Sáng ấm như mùng Một                               Thành phố Vì hòa bình
            Hoa mai                                            Dư âm bữa tất niên rung rinh cành quất             Cột cờ màu đỏ thắm
                                                               Mùng Một tròn căng                                 Nắng vàng tươi Ba Đình
                    Âm thầm đối diện mùa đông
              Không nghiêng không ngả và không một lời         Sớm nay người lại lấy xuống đôi găng               Có một thời như thế
                    Suốt đời ngạo nghễ... mai ơi               Xông căn bếp đầu năm bằng màu gấc                  Ký ức không phai tàn
                Trong sương giá vẫn ngời ngời sắc hoa.         Tổ ấm từ tay người như bộ lông ngũ sắc             Vẫn ngọt ngào nguyệt quế
                                                               Rộn bốn mùa lam lục đỏ vàng cam…                   Đón Bác về, xuân sang!




           70
   66   67   68   69   70   71   72   73   74   75