Page 72 - Hà Nội Mới - Số Tết Âm Lịch
P. 72
HỒNG THANH QUANG Xuân Ất Tỵ
Trú thân ở phố Lộc Vừng
ĐẶNG HUY GIANG
(Tặng Cao Xuân Sơn)
Để tiếng
Trú thân ở phố Lộc Vừng,
Trên đầu trôi lạc mấy từng mây non Lá lặng im để xanh
Góc vườn hồng đỏ như son Hoa lặng im để trắng
Bài thơ muộn viết vẫn còn tên ai Quả lặng im để vàng
Cây lặng im để bóng
Sáng nào trà ấm hừng mai, Gỗ lặng im để vân
Khuya nào rượu thở hơi dài nóng đêm
Đá lặng im để tảng
Mơ hồ muôn nỗi từ em
Núi lặng im để ngọn
Gió từ ký ức ru êm muộn phiền
Mưa lặng im để mưa
Đêm lặng im để ngày...
Ngày nao rắc lá như tiền
Trước: Hành trình không tiếng
Nụ hôn quê kiểng xanh triền đê thu
Sau: Lặng im để lời.
Bây giờ khi ngóng trăng lu
Thương ai gửi hết tương tư đỉnh giời
Minh họa: Kim Minh
Xa quê, vĩnh viễn xa rồi
Trong mê thảng hoặc vang lời Châu Giang LÊ TUẤN LỘC NGUYỄN QUANG HƯNG
Sông xưa chở mảnh giăng vàng
Bao giờ mới lại cũ càng duyên ta... Giao thừa Một khái niệm sống xanh
Đào nở rồi năm mới đến bâng khuâng Gieo lòng thuần hậu trong lời khiêm nhu
Ta bỗng thấy lòng mình dịu lại Bước chân trầm lại vừa như
Cái quá khứ qua đi là đi mãi Nhận ra khe khẽ lá từ lặng yên
Và tương lai thấp thoáng cửa kia rồi Mình trong một thoáng quên tên
Chìm vào đốm nhỏ mọc trên nhánh gầy
Bao nhiêu vui dồn lại phút giao thừa
Người trong sông suối biển này
Bao nhiêu buồn gói lại để cho qua
Chăm hoa mảnh dẻ cho đầy bao dung
Lúc chờ đợi thường là ta hy vọng
Tự thấy mình đủ sức để đi xa Và người với lá cùng chung
Những điều hoa đã kể cùng trăng sao.
Những thiêng liêng trang trọng của một đời
Đến lúc ấy để ta ngồi nhớ lại
Bao đắng cay, đau buồn thất bại
Cũng hiện về không kém những vinh quang TÙNG LÂM
Phút giao thừa chuẩn bị đón xuân sang Mưa xuân Hà Nội
Mới và cũ hãy còn lẫn lộn
Những quá khứ dứt đi còn chưa muốn Không ào ạt như mưa Sài Gòn
Ngày mai như đào hiện giữa sương mờ Không lê thê như mưa dầm Tây Bắc
Không tê buốt như mưa tuyết Xi-bê-ri
Những giao thừa êm ái đã đi qua Mưa xuân Hà thành
Xin gửi lại một phần đời ta đó
Như bụi phấn li ti
Hình bóng mẹ và em thơ xa nhớ
Minh họa: Minh My Phủ lên hàng cây nồng nàn hoa sữa
Lại hiện về xao động trái tim ta
Đi dạo bên hồ dập dìu bao đôi lứa
VƯƠNG TÂM Họ nói những gì to nhỏ bên nhau
Xuân đến rồi năm cũ đã trôi qua
Khúc dịu dàng Khi trái đất lòng người xuân trở lại Giữa mưa xuân Hà thành
Ai may rủi, vui buồn, ai từng trải Anh đi bên em
Hãy vào bàn nâng rượu chúc nhau đi! Ta thủ thỉ đôi điều...
Em dịu dàng bay trên trời mây
Bâng khuâng hát những lời của gió
Dệt những sợi ban mai lấp ló
Cành lá rung rinh bản nhạc vui
Em dịu dàng ngơ ngẩn mắt nai
Tiếng sáo diều vút lên xanh thắm
Những bàn tay bồi hồi nồng ấm
Dìu nhau đi trên mọi nẻo đường
Em dịu dàng bật khóc yêu thương
Căn phòng nhỏ mênh mông tình nghĩa
Giọt nước mắt rơi mỗi lời chia sẻ
Anh giật mình muôn nỗi cuộc đời
Em dịu dàng, dịu dàng thế thôi
Cứ quấn quýt bên đời trần thế Minh họa:
Anh nép mình nương nhờ dâu bể Nguyên Sa
Và ngủ ngon trong giấc mơ vàng.
71