Page 28 - Đắk Lắk Nguyệt San
P. 28
Ất Tỵ 2025
Ất Tỵ 2025
Hoa hơi lúng túng: hôm nay ngày nghỉ nên nó tranh thủ bán giùm ba.
- Em định đi lòng vòng ngắm cảnh thôi ạ. Lâu - Cha mẹ bỏ nhau làm con trẻ khổ anh nhỉ?
quá em mới về nên... - Vậy nên các cụ cứ nói con cái phải chọn kỹ…
- Ủa, sao hay vậy, anh cũng đang định đi dạo một Anh đổi ánh nhìn hóm hỉnh: Mẹ em có giục em lấy
chút. Nào! Cho anh làm grab xóm một bữa đi! chồng chưa?
Quân hóm hỉnh. Hoa lên xe. Cô ý tứ ngồi cách Hoa hơi bất ngờ, má thoáng hồng rất nhanh:
một khoảng. Quân lái xe chầm chậm dọc theo con - Dạ cũng sơ sơ anh ạ. Còn anh?
đường nhỏ trong xóm rồi ra phía đường lộ. Xe qua -Tết nào ba mẹ anh cũng nhắc. Nhưng anh muốn
khu chợ, Quân tấp xe vào quán cà phê nhỏ. Hai mình có cơ sở vững chút rồi mới tính chuyện vợ con.
người bước vào và chọn cái bàn ở góc nơi có giàn Năm nay… anh đang định mời một người về cùng
hoa giấy xùm xòa vươn ra bên ngoài. anh.
- Năm nay thấy mọi người mua xe ô tô nhiều, mà Hoa nhìn ra ngoài, làm như không biết anh đang
sắm Tết cũng bình thường anh nhỉ? nhìn mình. Quân ngập ngừng rồi nói nhanh:
- Ừa. Làm ăn càng ngày càng khó. Bão lũ miết. - Tết này anh đưa em về thăm nhà anh nhé.
Sầu riêng được giá nên bà con mua xe nhiều. Giờ - Anh biết gì về em đâu? Nhỡ em có bạn rồi thì
chơi Tết chứ mấy ai ăn Tết như xưa đâu. sao?
Quân nói, mắt lấp lánh khi nhìn Hoa. Cô cũng Hoa hơi lúng túng. Quân vươn tay nắm bàn tay
cười: Hoa trên bàn:
- Đúng vậy. Tết thích nhất là được sum họp cùng - Anh nghe mẹ kể hết về em rồi. Anh rất mến em.
người thân, chứ ăn uống giờ bình thường rồi. Ngày Chúng mình là bạn đi. Rồi... mùa xuân nói gì chúng
nào chả như Tết anh ha. Mà khi nào anh về quê? mình nghe theo.
- Anh còn làm đến hết 28 Tết rồi mới về quê ăn Hoa khẽ cười trước câu nói của Quân. Cô nhìn
Tết cùng ba mẹ. Chị anh lấy chồng ở xa nên ba mẹ anh bằng ánh nhìn tinh nghịch:
mong anh lắm. - Vậy theo anh, mùa xuân sẽ nói gì?
- Anh về muộn vậy thì ai sắm Tết cho hai bác? Quân đặt nốt tay kia lên tay Hoa, anh ghé sát đầu
- Tuần trước anh gửi tiền về nhờ chị họ đi mua hơn và cũng khẽ thầm thì mà nồng nàn trìu mến:
những thứ cơ bản rồi. Anh về chỉ mua hoa quả - Anh nghĩ mùa xuân sẽ nói “Hãy yêu nhau đi!”.
chưng bàn thờ thôi. Chắc thế. Nhất định thế? Em tin không?
- Anh giỏi thế! Và không cho Hoa kịp có biểu hiện gì, anh nói
Hoa trầm trồ. ngay:
- Có gì đâu em, anh đi làm xa cả năm, thỉnh - Nào đi nào! Mình dạo một vòng xem mùa xuân
thoảng mới về. Tết là dịp sum họp gia đình. Mình là có nói như vậy không nha!
con cái, phụ giúp cha mẹ là chuyện thường mà. Chiếc xe lại trôi đi giữa dòng người giờ đã đông
- Dạ! hơn. Mưa bụi bay lất phất. Một làn gió thổi tới, bất
Hoa nói. Cô lén nhìn sang đúng lúc Quân quay giác Hoa ngồi sát vào Quân.
sang nhìn. Khuôn mặt họ sát gần lại. Cảm giác như - Em nghe thấy gì chưa?
người này có thể nghe thấy cả hơi thở của người kia. Quân vừa nghiêng người vừa đưa tay ra sau với
- Cô chú ơi! lấy tay Hoa. Cô để tay mình yên trong tay anh. Trái
Tiếng cô bé cùng tập vé số sát bên làm hai người tim rộn lên những nhịp bồi hồi. Cô khẽ áp mặt vào
bừng tỉnh. Hoa khẽ lấy tay vuốt mái tóc, má cô ửng lưng anh. Thật ấm áp và tin cậy.
hồng. - Có! Em nghe thấy rồi. Cô khúc khích cười.
- Cô chú mua giùm con cặp vé số đi! - Em nghe thấy gì nào?
- Em chọn cho anh một cặp đi! Quân hơi nghiêng đầu lại phía cô, giọng trìu
Quân đưa tiền cho cô bé và nói Hoa. Hoa chọn mến. Hoa hơi rướn người, ghé sát tai Quân:
một cặp vé, đưa cho Quân và hỏi: - Em nghe thấy mùa xuân nói “Đồng ý”
- Anh có hay mua xổ số không? Quân xiết chặt tay Hoa hơn. Nắng bất chợt hừng
- Cũng thỉnh thoảng. Rồi Quân hạ giọng: Bé này lên. Một làn gió xuân thổi tới, những giọt mưa bụi li
nhà có hai cha con. Mẹ nó bỏ đi từ lâu rồi nên anh ti nhảy múa tưng bừng. Hai người như đang trôi đi
hay mua giùm nó. Ngày thường nó đi học. Chắc trong niềm hạnh phúc ngọt ngào.
27

