Page 170 -
P. 170

TẢN MẠN ĐẦU XUÂN ẤT TỴ                                                                            NĂM 2025

             trời  và  hoá  vàng,  đốt  mã...  rồi  ai  làm    Và  vui  nhất  là  thấy  trong  nhà,  của  cải

             việc nấy theo thói quen của mình.             không hư hao, con cháu không hư hỏng.

                   Tôi  thường  vào  bàn  làm  việc,                 Với tôi, đã có ngót bảy chục cái

             trước  là  lấy  giấy  bút  nay  là  mở  cái    Tết,  có  lẽ  chỉ  trừ  ba  năm  chiến  tranh

             laptop gõ vài ba dòng gọi là “khai bút”.         phá  hoại  ác  liệt  nhất  (1966-1967-


                   Đã qua bao cái Tết, bao nhiêu lần          1968),  khi  cả  nhà  phải  đi  sơ  tán  mỗi
             nghe thốt ra cái câu “Tết với nhất” mà         người  một  phương  là  không  có  cái
                                                               cảnh sum họp ấy.
             tôi vẫn chưa kịp hỏi để biết được vì sao

             đã “Tết” lại còn “nhất”?                             Mỗi một cái Tết tuy có cung bậc

                                                               vui  vẻ  nhiều  ít  khác  nhau  nhưng  nói
                   “Tết”  thì  rõ  là  biến  âm  của  chữ
                                                               chung  là  không  mấy  thay  đổi.  Thành
             “tiết”, còn “nhất” có phải từ chữ “nhật”
                                                               viên trong nhà ngày một đông hơn, con
             mà  ra  hay  lại  theo  nghĩa  “Tết  là  ngày
                                                               cháu đã thành gia thất mỗi người ở một
             quan trọng nhất” thì tôi chưa rõ hiểu thế
                                                               nơi, nhưng vẫn bà mẹ ấy và cái ban thờ
             nào là đúng hơn. Nhưng chắc chắn ngày
                                                               ấy vẫn còn, là hạt nhân cho sự đoàn tụ.
             Tết  là  bận  rộn  và  đôi  khi  người  ta  lấy
                                                               Tuy người thì thấy  già đi, nhà thì thấy
             làm vui hay kêu là khổ cũng vì sự bận
                                                               hẹp lại nhưng mọi thứ vẫn diễn ra như
             rộn ấy.
                                                               một cái nếp không mấy thay đổi.
                   Khi những ngày Tết qua đi, mẹ tôi
                                                                     Song khi mà ta nhìn ra khỏi nếp
             bao giờ cũng dò hỏi ý kiến người trong
                                                               nhà  của  mình  và  soi  vào  chính  con
             nhà  xem  Tết  năm  nay  so  với  các  năm
                                                               cháu mình thì thấy xã hội đã đổi thay
             trước thế nào... ra chừng như để đón đợi
                                                               nhiều lắm.
             đến Tết sau mọi sự sẽ tốt hơn nữa.
                                                                     Không  biết  ở  nông  thôn  ra  sao,
                   Bây giờ thì mẹ tôi đã già quá rồi,
                                                               nhưng nồi bánh chưng ngày Tết với thế
             bà chỉ ngồi xem con cái, cháu chắt trong         hệ  của  tôi  quen  sống  nơi  thành  thị  thì

             nhà  mỗi  năm  ăn  Tết  ra  sao.  Bà  vui  vì   gắn  với  cái  thời  bao  cấp.  Với  “tiêu
             thấy gia đình tuy không “con đàn cháu           chuẩn Tết” mỗi gia đình đều có một vài

             đống” như người xưa  nhưng đã đủ  “tứ            cân gạo nếp, một vài lạng đậu xanh, một

             đại đồng đường”, tuy không ai giàu “nứt           gói nhỏ hạt tiêu và thêm một ô thịt Tết

             đố đổ vách” nhưng đều “ăn nên làm ra”.            cùng mớ lá dong mậu dịch cung cấp, lại



                                                           164
   165   166   167   168   169   170   171   172   173   174   175