Page 37 - Văn Nghệ Bình Định
P. 37
nao lòng rùng mình chìm vào giấc ngủ. cây và chăm sóc vườn đào cùng ông.
Bỗng có tiếng thỏ thẻ bên gối: Mái tóc lơ phơ của con bé rung lên,
- Ông ơi! Xin cho em được ở lại cùng đôi bờ vai gầy guộc của con bé run rẩy.
ông. Em lạc lối chả nhớ đâu là nhà nữa. Cái lạnh làm nó rùng mình. Người đàn
Ông bàng hoàng khi gặp cô bé ông thương cảm buột miệng:
chừng bảy tuổi má thắm môi hồng, -Thôi được! Từ nay, đây sẽ là nhà của
ánh mắt long lanh, tư chất toát lên trên bé. Đừng khóc nũa làm ta đau lòng. Ta
khuôn mặt xinh tươi khả ái. Ông lưỡng ở đây cũng chỉ có một mình giờ thêm
lự, cô bé mỉm cười nài nỉ: người càng vui mà.
- Ông bằng lòng đi mà, ông ở một Cô bé mừng rỡ vì được ở lại vườn
mình chắc buồn lắm. Vườn đào rộng đào, nó như con chim sơn ca vừa làm
mênh mông sẽ cần người chăm sóc. vừa hát hết sức vui nhộn. Căn nhà
Em sẽ chăm hoa giúp ông. Ông gật dường như ấm lại vì có bàn tay vén
đầu đi. khéo của người con gái. Những cây
Giọng nói của bé con thật dễ đào khi có bàn tay của cô bé chạm vào
thương. Cử chỉ nũng nịu của nó khiến như có phép màu nhiệm, chúng lớn
ông nao lòng không thể chối từ. Cô bé lên như thổi và đua nhau kết nụ trổ
mỉm cười vòng tay ôm lấy cổ ông. bông. Nụ hồng hàm tiếu căng nụ phớt
Tiếng gà gáy báo canh ba khiến ông một lớp phấn trắng óng như nhung chỉ
bừng tỉnh. Người vẫn ngơ ngẩn trước đợi gió xuân về là bung lụa cả một trời
giấc mơ lạ lùng. Một chút ngùi ngùi lưu hương sắc. Muôn hồng phai của nhân
luyến mãi giấc mộng. gian như hội tụ lại trong vườn đào.
Cây nêu từ trong xóm đã được
4. dựng lên, cờ ngũ sắc bay phần phật
Trưa hôm sau, ông đang ngồi bên trong gió Bấc cũng là lúc người ta mua
mâm cơm đạm bạc, bỗng có một bé vôi để quét tường nhà. Khách mua đào
con đi từ hướng bến đò bước vào vườn từ bao năm nay đã quen với vườn đào
đào. Cô bé xinh như mộng, bối rối nhìn nhiều dáng thế lạ và nữ chủ nhân xinh
ông chăm chú và khoanh tay thẽ thọt đẹp hiếu khách những ngày cuối năm
xin ông thâu nhận nó ở lại vườn đào. lại tìm về vườn đào chọn lấy một cây
Giọt nước mắt của đứa trẻ làm ông bối ưng ý. Vườn đào vẫn rực rỡ như xưa
rối, nhìn nó giống hết cô bé trong giấc nhưng vắng bóng nữ chủ nhân cũ. Chỉ
mơ đêm qua. Chỉ khác chăng là chiếc có một bé con nhanh nhảu dáng vẻ
áo nâu mà con bé mặc đã sờn cũ bờ thuần thục chẳng kém gì cô chủ cũ. Cô
vai. Ánh mắt khẩn nài của đứa bé khiến bé vui vẻ dẫn khách thăm cội đào. Cô
ông thương cảm đến lạ lùng. còn chỉ cho họ bao dáng thế đào mà
- Ông ơi! Xin ông cho cháu ở lại vườn những mùa xuân năm xưa không có.
đào cùng ông nhé! Nhà cháu ở xa lắm, Khách ra về với khuôn mặt tươi rói vì
cha mẹ lại chết cả cháu đi kiếm ăn và mua được gốc đào hứa hẹn đầy phúc
lưu lạc tới đây. Cháu không biết đi đâu lộc cho tân xuân.
và về đâu nữa. Cháu sẽ chăm chỉ tưới Đào theo người về nhà. Kẻ trồng
30 O VĂN NGHỆ Bình Định số Xuân Ất Tỵ tháng 1+2.2025