Page 35 - Văn Nghệ Bình Định
P. 35
Bạch đào
Truyện ngắn LÊ HÀ NGÂN
1.
Chiều muộn. Vườn đông se sắt buốt giai nhân giờ chỉ còn là khứ ảnh. Ông
giá. Những cội đào sần sùi rêu mốc nhìn lại nấm đất cuối vườn đào, nơi đã
đang co mình trong giá lạnh. Lơ phơ vài lưu giữ bóng hình nàng, người vợ tào
chiếc lá đào vàng úa còn sót lại trên cây khang mà cả đời ông thương nhớ.
như ủ cả một mùa đông năm cũ. Chiếc
bàn trúc gầy guộc chênh vênh hắt hiu 2.
bầu rượu, vài chén quân nâu bóng theo Giọt nước mắt nóng hổi bò trên gò
nước thời gian. Gió đông bạo lộng từ má phong trần, nước mắt thương nhớ
sông cái ùa vào khiến người đàn ông cứ ùa về rưng rức lòng kẻ tha hương.
rùng mình. Mái tóc hoa râm xác xơ, đôi Rượu không làm vơi nỗi buồn dường
mắt đẫm khói sương thả trên những như càng làm ông nhớ nàng quay quắt.
gốc đào. Nét mệt mỏi phong trần u uất Chút duyên muộn cuối chiều xuân
không làm mất đi được vẻ anh tú. Ông năm xưa lại ùa về trong lòng kẻ trồng
nâng chén vừa rót ra từ hồ rượu hướng đào như mới hôm nào bén duyên cùng
về phía những cội đào rồi thì thầm người con gái tài sắc mà ông nâng niu
khấn nguyện: Nàng uống với ta chung như báu vật. Mộng thám hoa đeo bám
rượu này nhé! Ta mời nàng mời hoa. chàng thư sinh đất kinh kỳ, bao đêm
Ánh mắt buồn thăm thẳm, chén rượu dùi mài kinh sử, tài hoa hay chữ chàng
la đà sương lạnh chiều đông. Tiếng thở vẫn không vượt được vũ môn. Nỗi
dài u uẩn loang vào thinh không ăm ắp buồn của cậu khóa hỏng thi bao phen
nỗi niềm nhân thế. Bất chợt, ông thốt làm chàng tê tái. Giấc đăng khoa luôn
lên: Đào hoa y cựu tiếu đông phong... ám ảnh, chỉ nguôi ngoai khi một ngày
Lòng muộn phiền thương nhớ bóng kia chàng rời kinh kỳ vân du tới một nơi
28 O VĂN NGHỆ Bình Định số Xuân Ất Tỵ tháng 1+2.2025