Page 36 - Văn Nghệ Bình Định
P. 36

xứ  biển.  Con  sông  rộng,  cánh  buồm  chàng muốn chết theo nàng. Thương
          nâu, cánh buồm nâu vô định cùng bờ  những gốc đào không ai chăm bón,
          cải  hoa vàng  như  khói  khiến  kẻ  đèn  nhựa đào sần sùi ứa ra trong vắt và đỏ
          sách nao lòng. Cô gái xinh giòn từ dưới  quạnh như huyết đào khóc thương cô
          đò bước lên làm chàng ngơ ngẩn. Trời  chủ bạc mệnh  nên chàng đành ở lại côi
          xui chàng cứ lầm lũi đi theo cái bóng áo  cút một mình chăm hoa. Lão bộc lưng
          tứ thân thắt lưng hoa thiên lí mà bước  còng gập xuống từ ngày cô chủ của
          chân chim sáo với đôi quang gánh trên  mình về cõi bên kia. Vườn đào thiếu
          vai dừng lại bên bãi sông bát ngát hoa  bóng nữ chủ nhân buồn hiu hắt. Nhiều
          đào. Muôn ngàn hồng phai nhân gian  cây đào khô héo đã chết theo chủ. Bao
          như hội tụ về vườn đào xóm bãi. Chàng  khách mua đào gửi gốc mỗi độ xuân
          ngỡ ngàng trước những cây đào thế  về cũng ngùi ngùi tiếc nhớ bóng giai
          đẹp như bức cổ họa. Đào phai mảnh  nhân.
          mai chíu chít nụ, đào thất thốn nụ mập
          thắm đỏ, bích đào óng mượt như nhung    3.
          chỉ đợi gió xuân về là khoe sắc thắm. Đi   Ngôi mộ nữ chủ nhân bạc màu theo
          trong màu hồng nhân gian bên giai  thời gian thì giữa vườn nhà cũng mọc
          nhân lòng chàng chợt lâng lâng như  lên một cây đào con. Thật kì lạ, cây đào
          uống rượu anh đào trên núi tuyết. Chỉ  bé nhỏ đó giữa mùa đông lạnh giá vẫn
          vài lời chào hỏi mà khách thư sinh đa  xanh mơn mởn non biếc reo trong gió
          tình đã được lão bộc chủ vườn đào yêu  Bấc. Chỉ sau một mùa xuân cây đào
          mến. Duyên bút mực bén duyên hoa.  vụt lớn lên như thổi, lá biếc xanh mỡ
          Chàng bén duyên cùng người đẹp ở  màng. Gốc um tùm xum xuê chẳng cần
          lại vườn đào chăm cây tỉa lá. Bao đêm  tưới tắm gì mà vẫn cứ xanh tươi tràn
          khuya vợ hâm vò rượu nóng cùng  đầy sức sống. Chim vàng anh từ đâu
          chồng đàm đạo chuyện văn chương.  cứ bay về đậu trên cành đào hót véo
          Cái lạnh trong lòng chàng vợi đi, duyên  von. Và càng kì lạ hơn khi mùa đông
          hoa làm chàng sung sướng hạnh phúc.  muôn cây thay lá thì cây đào vẫn xanh
          Vườn đào giờ không chỉ còn một già  tốt như chả có sự tác động gì của thiên
          một  trẻ  như  xưa  mà  quấn  quýt  sớm  nhiên. Người chủ vườn nhẹ tay nhặt lá
          chiều là tình phu thê chan chứa. Ai có  đào vào tháng Mười một hãm cho cây
          thể ngờ rằng người đẹp vườn đào hay  tích nhựa làm nụ bung nở khi xuân về.
          chữ thuộc dòng thế phiệt trâm anh. Vợ  Nhưng kì lạ thay cây đào tươi tốt đó
          giảng cho chồng cách chăm hoa đúng  không hề kết nụ đơm hoa như bao cây
          cữ, cách ghép hoa thêm thắm mỗi độ  đào khác. Chủ vườn buồn bã nhìn cây
          xuân về. Nhưng trời già cay nghiệt.  đào không hoa.
          Duyên phu thê đang đượm, lửa hồng       Ngọn nến chập chờn bên án thư.
          cháy ba năm, chỉ một buổi chiều cuối  Bóng lẻ cô đơn trên  vách  vắng,  ông
          đông đang tỉa lá cho cây nàng đã cảm  khép tập sách đã ố vàng theo thời gian
          gió và không bao giờ cùng chồng chăm  đặt nghiêm ngắn trên bàn. Chợt làn
          hoa nữa. Nỗi đau đớn nhớ thương làm  hương thân thuộc ùa vào khiến ông



                                       VĂN NGHỆ Bình Định số Xuân Ất Tỵ tháng 1+2.2025 O 29
   31   32   33   34   35   36   37   38   39   40   41