Page 62 - Báo Công Thương
P. 62
2 2 2 2
2 2
XUÂN
XUÂN
ẤT TỴ
Dọn mình ẤT TỴ
Ngày hội bản
ngUYỄn ngỌC HẠnH
PHẠM THị KiM KHánH
Cuối năm tôi dọn dẹp mình
Ngổn ngang bao nỗi nhân tình trả vay
Tiếng chiêng cái đã gióng
Dàn chiêng con đã họa Cả đời chọn lối thẳng ngay
Sân làng trải chiếu hoa Mà sao lắm ngả lại bày quanh co
Sàn nhà trải chiếu đỏ Biết là đất thấp trời cao
Gái bản áo khóm váy sại vào cây bông Đời là một giấc chiêm bao, vậy mà
Trai làng khiêng rượu về Lại đi bán cái mặn mà
Mang về mấy thứ rau cà viển vông
Mời khách vào chiếu ngồi
Rót chén này nói lời gặp mặt Đời như có lại như không
Mời chén này hỏi bạn đường xa Mà sao cứ mãi đèo bòng cỏ cây
Đi chân có mỏi Như là gấp mở bàn tay
Mắt có nhoà Như là sấp ngửa ai bày trần gian
Về nghe câu xường (*) nài rượu Mong manh xe cát dã tràng
Nghe câu rang (*) thương nồng Giấc mơ rách vá lầm than một đời
Lời nào hay bấy nay để dành Cuối năm dọn dẹp đời tôi
Nỗi nào giữ bấy lâu chưa ngỏ Bày ra đây những lấp bồi thế nhân
Trao nhau mắt cười rượu rót Câu thơ vừa muốn tròn vần
Cạn một cuộc mong này Lại còn tháo ráp cách tân đổi dời
Thêm người vào điệu sạp (*) Chỉ là một giấc mơ trôi
Thêm tay điệu pồn pôông (*) Mà sao tôi cứ mình tôi lở bồi
Thêm tình vào vận lời
Lai láng Cuối năm dọn dẹp đời tôi
Xếp cho ngăn nắp từng đôi vẫn thừa!
Rượu hội làng chưa vợi
Lời mời "thương nồng thương mơi" (**)
Hội làng thêm bạn quý
Lưu luyến không muốn rời
Ra giêng
Gà đã sang canh
Hội làng sắp tàn
Cồng chiêng còn gióng ngUYỄn CHU nHẠC
Bung binh
Mình về "thương nồng, thương mơi"!
Ra giêng mưa bụi trắng trời
------------------------- như xui ta nhớ một người đã xa
(*) Xường, rang: các hình thức diễn người mình đã hóa người ta
xướng của dân ca Mường. để giờ ta gọi người là cố nhân
(**) Thương nồng thương mơi:
Thương lắm, thương nhiều.
Tháng hai giậu biếc tần ngần
mồng tơi mơn mởn phơi xuân bên rào
bèo xanh lấm tấm mặt ao,
Trẩy hội cam vàng hoa bưởi rụng trắng vẫn ngào ngạt thơm,
Bếp hoang lâu vắng mùi cơm
dương xỉ lòng giếng xanh chờm mặt gương
ngUYỄn HữU THông xương rồng cỗi lún mép tường,
cha mẹ thì mải Tây phương cuối trời,
Mùa cam chín nắng mường Thàng
Trải thơm gió núi, rộn ràng phố Bưng Vườn xuân cỏ rối bời bời
Trập trùng đồng bãi, đồi nương mặc cho mưa bụi khỏa trời tháng hai...
Cam vàng trĩu quả ngát hương núi rừng Qua bàu trắng
Đi lên từ trái cam vàng
Xóm thôn đổi mới, bản làng yên vui Trần MAi Hưởng
Năm xưa gió bạt trơ đồi
Bây giờ gió hát xanh tươi mường Thàng Bình yên cát trắng dưới trời
Lặng nghe biển hát những lời xa xanh
Vút cao những tháp cam vàng Bao phen lửa khói chiến tranh
Đoàn xe tấp nập trẩy hàng về xuôi Thời gian lặng lẽ se lành vết thương
Nắng soi khuôn mặt rạng ngời Li ti hạt cát vô thường
Niềm vui - ánh mắt, nụ cười - hân hoan Rộng dài muôn nẻo dặm trường người đi
Trải qua bao cuộc thiên di
Gặp em - cô gái mường Thàng Vẹn nguyên đời cát những gì trắng trong
Để rồi say đắm cam vàng Cao Phong. Tinh khôi tự ở trong lòng
Bình minh Bàu Trắng mênh mông gọi ngày.
61
22 / 1 - 3 / 2 / 2025 Söë 10 - 11 - 12 - 13 - 14 - 15 (2308 - 2313) 109
www.congthuong.vn
www.congthuong.vn