Page 32 - Tạp chí Cửa Việt
P. 32
Én xanh báo êt
¶ Truyện ngắn của PHÁT DƯƠNG
hìn lốc lịch trên tường, Tuyến thở dài. Cô nhớ sáng nay trên
Nđường tới chỗ làm, ngó thấy cây mai trong sân nhà ai đã
lấm tấm nụ xanh. Những nhành ốm nhách vươn lên, chấp nhận trút
hết lá để nuôi những cái trứng xanh nõn chi chít trên cành, mơ màng
ngày chúng nở ra thành từng nhóm bông màu nắng vàng rực.
Tết từ lúc nào ngầm mang ý nghĩa nặng như đá. Đủ thứ phải lo,
không chỉ mấy đứa nhỏ ở nhà mà còn hai bên nội ngoại. Mấy khoản nợ
đẻ lãi cũng phải sắp xếp trả một khoản coi cho được, để năm tới người
ta du di kéo giãn thời gian cho.
Tuyến khều khều Cường, hai vợ chồng không nói cũng đã hiểu ý
nhau. Cả hai đều là những con cá đói ăn, mà miếng mồi tăng ca thì béo
ngậy và đầy hấp dẫn. Càng gần Tết hệ số càng cao. Tuyến tính hết rồi,
ráng làm sát rạt Tết luôn cũng kiếm được kha khá. Cô sẽ có tiền mua
đồng phục mới cho con, đứa lớn buồn hiu hay gọi điện than quần nó
rách lớn quá phải vá vải khác màu nhìn kì cục hết sức. Nhưng cô cũng
nhớ má dạo này hay than nhức lưng, ước có bộ nệm nằm cho thoải
mái. Những mối lo như cỏ dại sau mưa, thành cả một cánh đồng xanh
rờn. Tuyến cố tình đánh lạc hướng mình bằng suy nghĩ, thôi có gì qua
Tết tính tiếp, dù sao cũng phải về với con. Cả năm đi miệt mài, dám
tụi nó không nhớ nỗi mùi mình nữa. Nhưng mà… nhưng mà tiền làm
Tết cao ngất.
30