Page 14 - Hạ Long
P. 14
Trà hoa vàng trong gió toàn những người đã lớn tuổi mà họ cũng đi rừng suốt, ngoại, sau đó nhờ tiền đi làm tiết kiệm, Lãm mua không tên; từ trang trí, vệ sinh lớp học, phòng họp,
Trong xóm Mỵ ở thì mấy gia đình ngoài đầu ngõ
Căn nhà mà Lãm đang ở được thừa kế từ bà
liên hoan tổng kết chuẩn bị cho học sinh nghỉ Tết,
đón xuân, cùng nhà trường đi chúc Tết các cơ quan
thêm khoảnh đồi bên cạnh mở rộng diện tích và
nên Mỵ ít giao tiếp. Người mà Mỵ hay tiếp xúc nói
đang trồng trà hoa vàng trên đó.
chuyện là anh chàng hàng xóm tên Lãm.
Tối 27 Tết mới xong việc. Mỵ gửi xe máy tại
Sau lần uống rượu, trúng gió rồi may mắn được Lãm là thợ sửa chữa thiết bị điện trong hầm lò. ban ngành, bộ đội...
Mỵ phát hiện và được cứu, Lãm thân thiết với Mỵ Công việc đi theo ca. Vì từ nhà đến khai trường trường học để mai về quê ăn Tết. Cô nhờ Sinh đưa
như chị gái. Lãm năm nay hai mươi ba tuổi. Học trong mỏ khá xa nên đi lại rất vất vả. Cực nhất về nhà. Sinh chính là em trai bà Bàn Thị Muôn - vợ
Truyện ngắn của HOÀNG KIẾN BÌNH Bản Vai trước đây chỉ có khoảng năm chục ra suối Vai giặt, tán chuyện cùng đám đàn bàn xong phổ thông, Lãm học nghề điện mỏ, ra trường những tuần đi ca một. Mùa hè còn đỡ. Vào mùa của trưởng bản. Hiện Sinh đang làm cán bộ công
nóc nhà sàn, chủ nhân là cộng đồng người Dao con gái trong bản. Ai cũng bảo Mỵ hợp với núi đi làm thợ mỏ được mấy năm nay. Lãm cao to khỏe đông mưa phùn gió Bấc, cái rét miền núi buốt lạnh chức ngoài thị trấn. Mỵ không nỡ từ chối túi quà
định cư với thu nhập chính từ những đồi quế, rừng nơi đây, hợp với nguồn nước suối Vai, chả mạnh đẹp trai, đương tuổi xuân phơi phới tưởng thấu xương, sương mù từ trên núi bay xuống phủ Sinh gửi chúc Tết gia đình. Ngồi một lúc thì Sinh ra
xen kẽ là các thửa ruộng bậc thang lúa nước, thế mà da dẻ lúc nào cũng trắng hồng như gái chẳng có gì phải sợ, vậy mà lại xảy ra chuyện uống trắng bản làng. Phải dậy từ bốn giờ sáng, rẽ làn về và dặn:
nhưng gần đây có thêm nhiều hộ người Kinh mới lớn, quả mông căng tròn núng nính thế kia rượu say rồi gục xuống, ngất xỉu. Nguyên do hôm sương mù đi xe máy đến điểm đón quy định, gửi xe - Sáng mai, anh qua đưa Mỵ ra bến xe nhé!
ỵ đến bản Vai đúng vào lúc những vạt rừng lau đang từ ngoài thị trấn vào mua đất, xây nhà, làm đến lũ con gái bản chưa chồng nhìn còn ước. ấy Lãm đi đám cưới, ngồi cùng bàn với bọn trai gái tại đó và lên xe ô tô chuyên đưa đón thợ mỏ, tranh Mỵ thấy khó xử, cô biết với điều kiện của mình
thủ ngủ chừng hai tiếng thì tới nơi, ăn uống rồi bắt
đua nhau trổ bông trắng xóa trên các sườn đồi rồi tràn trang trại sinh thái nghỉ dưỡng... đã tạo thành Bà Bàn Thị Muôn - vợ của trưởng bản còn bảo: trong bản, đứa nào cũng uống rượu như uống nước đầu vào ca làm việc. Tầm bốn giờ chiều hết ca sản thì khó kiếm được mối nào tốt hơn Sinh bởi con
Mxuống phủ trắng thung lũng, giăng hàng trên khắp các một quần thể dân cư đa dạng với nhiều ngành “Nếu cô giáo không chê, thì về làm dâu nhà tôi bằng bát ăn cơm. Thấy thế Lãm choáng quá định xuất thì lại có xe đưa về điểm đón ban sáng. Về tới người anh hiền lành, hình thức ổn lại thêm nghề
lối đi, đung đưa trong nắng chào đón. Mỵ rất hài lòng với nơi nghề. Do đó, Mỵ không thấy lạ lẫm mà còn làm nhé! Tôi có một đứa em trai làm cán bộ ngoài chuồn sang mâm khác vì bình thường Lãm chỉ uống nhà là sáu giờ tối, lúc này mây mù cũng bắt đầu bay nghiệp và nhà cửa ổn định, nhưng cô chỉ quý mến
thị trấn cũng ba mươi tuổi chưa có vợ”.
ở mới. Căn nhà cùng với vườn tược rộng rãi, người chủ không quen và bắt nhịp rất nhanh với nơi ở mới. Đêm một ly rượu nhỏ đã thấy quay cuồng cả buổi. Vậy mà từ trên núi sà trắng xuống các nóc nhà trong bản. chứ chưa thấy rung động trước tình cảm của Sinh.
dùng cho cô thuê với giá tiền hợp lý. Nơi đây, ngõ xóm được ngủ cô không còn giật mình bởi tiếng gió rít Mỵ chỉ cười, cô vẫn chưa sẵn sàng cho một cũng không thoát, Lãm bị mấy em gái lôi lại dọa bắt Có lần Mỵ đã định nhận lời yêu Sinh, nhưng không
thảm bê tông sạch sẽ yên tĩnh, gần đường quốc lộ và thị trấn, cào cửa, hay bị tỉnh giấc khi nghe tiếng gà gáy. mối quan hệ mới. Nhưng Mỵ cảm nhận là cô làm chồng. Dù biết rằng người Dao không có tục bắt Ngoài những lúc đi làm và thời gian cần nghỉ hiểu sao cứ thấy cái gì đó ngăn cô lại, nên thành ra
lại không quá xa trường học nơi Mỵ công tác. Cả bản Vai này Buổi sáng chỉ cần kéo rèm cửa sổ phòng ngủ, đã bắt đầu thấy thân thuộc và quý mến con chồng, họ chỉ nói trêu, nhưng Lãm cũng thấy hãi. ngơi, thời gian còn lại, lúc nào cũng thấy Lãm quần chả đâu vào đâu.
nằm gọn trong một thung lũng lớn, bao quanh là những đồi quế Mỵ khoan khoái ngắm sương mù lảng bảng người nơi đây với tính cách thật thà chất phác Sau phải uống rượu thì các cô mới chịu thả cho đi. quật ngoài vườn đồi bên những gốc trà hoa vàng. Mỵ sắp xếp lại đồ đạc, mai cô muốn đi chuyến
ngút ngàn xanh thẫm trải dài. Một con suối nhỏ bắt nguồn từ bay trên đỉnh núi Khau Giang trùng điệp. Chiều và trong trẻo như dòng nước suối Vai ngày đêm Uống hết bát rượu. Say oặt người. Lần tìm về được Một chiều đi dạy về, nhìn thấy Lãm đang mình xe khách sớm nhất.
trên núi Khau Giang len lỏi qua rừng già, róc rách chảy qua bản nào không có tiết dạy, Mỵ cũng mang quần áo vẫn hiền hòa chảy mãi này. đến nhà rồi không biết gì nữa. trần cầm vòi nước phun tưới ngoài vườn, Mỵ với sang: Bỗng nghe thấy tiếng đập cửa rất to, cô vội vàng
và được ngăn lại bởi một đập tràn khiến nó phình to thành một - Trời lạnh thế này mà ăn mặc thế kia! Chị chịu đi ra, là Lãm. Lãm có vẻ như đã uống rượu, mặt đỏ
dòng nước trong xanh đầy ăm ắp, giúp cho cảnh sắc nơi đây em đấy. Năm nay trà bói hoa cây nào chưa? phừng phừng đứng trước cửa; hai tay đang bê chiếc
thêm tươi đẹp hài hòa, sơn thủy hữu tình. Không biết có phải Lãm cười quay sang: chậu men sứ trắng bên trong được trồng một cây trà
nhờ tắm nguồn nước này mà đám thanh niên bản Vai đứa nào hoa vàng rất đẹp; cành lá mập mạp xanh mướt, từng
- Em vừa đánh vật mới mấy hố đất phía chân đồi
cũng trắng trẻo, đẹp trai xinh gái. kia, đang nóng hết cả người. Năm nay chắc bói hoa đóa hoa vàng rực rỡ kiêu sa đua nhau khoe sắc trên
Buổi tối mùa đông ở vùng núi thường đến nhanh. Vừa thấy được tầm chục cây chị à. Mà cây nào cây ấy sai hoa các nách lá. Lãm bước vào nhà đặt ngay ngắn chậu
từng đám mây trắng đùn lên trên các đỉnh núi dưới ánh hoàng lắm, nụ đỏ ối chi chít các kẽ lá. cây trên chiếc ghế đôn. Mỵ xuýt xoa đưa tay vuốt
hôn, vậy mà thoáng cái bóng tối đã loang ra từ lúc nào và trùm - Tết năm nay thằng em ấm quá còn gì. Tiền tết từng cánh hoa vàng óng mịn như nhung, hít hà mùi
xuống phủ kín thung lũng. mỏ này, rồi còn tiền bán hoa và lá trà. Khi nào cả hương dịu nhẹ từ những đầu nhụy hoa nhỏ ti li vàng
Chuẩn bị đi ngủ, bỗng nghe thấy tiếng chó sủa rú lên từng hồi vườn trà này mà ra hoa hết, thành tỷ phú đừng quên sóng như mật ong.
phía vườn sau nhà, Mỵ vội vàng cầm đèn pin ra xem. Ra là bên chị nhé - Mỵ cười. - Ôi cây trà đẹp quá! Em tặng chị à!
hàng xóm có chuyện, con chó nhà đó đang tru tréo sủa như cầu - Chị cứ trêu đùa. Hiện tại, em chỉ mong đủ tiền - Mai chị về quê ăn Tết, em chỉ có cái này tặng
cứu. Thấy bất an, Mỵ băng qua đám cỏ rậm rạp của khu vườn chi phí cây giống và phân gio. Lát chị sang lấy một chị - Giọng Lãm xúc động.
tiến đến sát hàng rào ranh giới lia đèn sang, cô bỗng rú lên kinh ít hoa trà về dùng, còn tươi nguyên, em vừa hái. Tối Đưa tay nâng niu những nụ hoa phớt hồng đang
hãi khi nhìn thấy một người đàn ông to béo nằm gục xuống phía chị qua em ăn cơm nhé! Hôm nay có nhiều đồ ăn hàm tiếu, Mỵ băn khoăn:
góc sân, trên người chỉ mặc duy nhất chiếc quần lót ngủ. Bên lắm - Lãm gọi với sang khi thấy Mỵ bước vào nhà.
cạnh chỗ anh ta nằm là một đống bầy nhầy nôn mửa. - Nhưng mai chị đi xe ô tô khách liệu họ có chở
Thường thì hôm nào thời gian phù hợp và có đồ
Run rẩy rồi Mỵ cũng chạy được ra ngoài tri hô: ăn ngon, Lãm thường bảo Mỵ sang nhà ăn cơm cho được không? Xe pháo ngày Tết, ai cũng nhiều đồ
đạc, chị sợ về đến quê cây hoa dập nát hết.
- Có ai không? Cứu! Cấp cứu! Có người bị ngất! vui vì Lãm thích nấu ăn, bày biện và nấu ăn lại rất - Chị Mỵ này, em có điều này muốn hỏi chị? -
Mọi người trong xóm xúm đến. Nạn nhân nhanh chóng được ngon. Hôm nay, chắc Lãm vừa mua được món gì Lãm dè dặt.
khênh vào nhà. Mỵ không dám đến gần, cùng đám đàn bà con ngon chăng? Nghĩ vậy Mỵ vui vẻ bước ra sân toan Mỵ giờ mới nhận ra giọng Lãm đang rất xúc
gái đứng ngoài lo lắng nhìn vào. Người bị nạn là một chàng trai gọi với sang hỏi, nhưng cô khựng lại khi thấy một động, trên gương mặt đẹp trai ánh mắt hình như
còn trẻ tên Lãm, theo bà con lối xóm đánh giá là hiền lành chăm chiếc xe máy từ ngõ đang tiến vào trong sân nhà ngân ngấn nước.
chỉ và rất khỏe mạnh đẹp trai. Trước đây, Lãm sống cùng với Lãm, trên xe là ba cô gái bản trẻ trung xinh tươi
gia đình ngoài thị trấn, học nghề xong đi làm thì vào bản Vai ở váy áo óng ả, cười nói. Các cô túa ngay ra vườn nơi - Gia đình em có việc gì à? Sao hôm nay lại
với bà ngoại, tiện chăm nom bà. Từ lúc bà ngoại mất đột ngột thì chỗ Lãm đang làm việc ồn ào, huyên náo. Mỵ đoán uống rượu, em có uống được đâu? - Mỵ ngạc nhiên.
Lãm sống một mình. Ai cũng tội và thương Lãm, không biết là có không lầm thì đây chính là mấy cô gái dọa bắt Lãm Lãm vẫn xúc động:
chuyện gì, thanh niên trai tráng sao lại bị vậy? Một bác sĩ được làm chồng ở đám cưới dạo trước khiến Lãm phải - Em muốn hỏi một việc, trước giờ em rất quý
gọi đến. Sau đó tất cả vỡ òa, thở phào khi biết Lãm đã tỉnh, thấy uống rượu rồi say tí nữa thì xảy ra chuyện. Chắc sau mến và trân trọng chị. Chị còn là ân nhân đã cứu
bảo đi uống rượu, về nhà trong tình trạng say khật khưỡng, trước lần đó Lãm và đám ấy thấy thân thiết với nhau, bằng em một mạng. Không hiểu em có lỗi gì mà gần đây
khi đi ngủ vẫn không quên khóa cổng nhưng vừa bước ra sân thì chứng là con chó Mực vẫy đuôi mừng rối rít khi thấy chị cứ xa cách, né tránh. Trước giờ chị em vui vẻ,
trúng gió gục xuống. khách đến. thân thiết nhau là thế!
Mỵ có được thiện cảm của bà con lối xóm và những lời cảm ơn Mỵ quay vào nhà, cô đổi ý lấy điện thoại nhắn tin Mỵ lúng túng khi thấy những giọt nước mắt bắt
từ gia đình Lãm. Ai nấy đều chép miệng thật hú hồn hú vía, bởi cho Lãm là tối bận công việc, rồi đóng sầm cửa lại. đầu lăn dài trên má Lãm:
Lãm sống một mình ở căn nhà nằm cuối con ngõ giáp chân đồi, Tự dưng Mỵ lại thấy khó chịu và tức giận. Mỵ thấy - Em nghĩ nhiều rồi, có việc gì đâu, thời gian cuối
hàng xóm gần nhất là nhà Mỵ, nếu mà Mỵ không phát hiện ra mình mâu thuẫn; khó chịu vì thấy Lãm cười rất tươi? năm này trường chị bận nhiều việc quá. Với lại em
thì với thời tiết mùa đông giá rét này, trên người chỉ có mỗi chiếc Tức giận vì mấy cô gái trẻ trung xinh đẹp hơn cô ư? cũng đi làm suốt. Không có gì đâu em!
quần xà lỏn qua đêm ngoài trời thì sáng mai không biết chuyện gì Trước đây, Mỵ luôn tự hào bởi cô sở hữu một
sẽ xảy ra? sắc vóc cân đối ưa nhìn từ thời thiếu nữ, nước da Giọng Lãm càng xúc động hơn:
- Nhưng em không thể chịu đựng nổi khi chị lạnh
Đám đông dần giải tán. trắng hồng khiến ai gặp cũng đoán Mỵ ít đi hàng nhạt như vậy! Chị Mỵ, em yêu chị, yêu nhiều lắm!
Trằn trọc mãi không ngủ được, hình ảnh chàng trai trẻ hàng năm bảy tuổi. Nhưng nhan sắc trẻ trung đó giờ Yêu ngay từ lần gặp đầu tiên hôm sang nhà để cảm
đây đã bị năm tháng tuổi tác cùng cuộc hôn nhân
xóm gục xuống giữa trời đêm lạnh giá bủa vây lấy tâm trí Mỵ. không hạnh phúc bào mòn đi khá nhiều khiến cho ơn chị. Hôm nay, dù thế nào Lãm cũng phải nói,
Bất giác Mỵ thấy chua xót nếu như một ngày nào đó mình cũng Mỵ tự ti trước những chàng trai trẻ đầy nhựa sống không nói Lãm sợ Mỵ đi yêu người khác.
gục xuống như thế thì ai sẽ đỡ cô lên. Qua tết năm nay, Mỵ như Lãm. Mỗi khi thấy Lãm mình trần quần đùi Mỵ đờ người vì kinh ngạc. Mỵ hoảng hốt khi Lãm
bước sang tuổi ba mươi, cái tuổi mà các cụ thường dạy là; toan vun xới, tưới tắm ngoài vườn, nhìn thân hình cân dùng cánh tay rắn chắc kéo mạnh và ôm chặt. Mỵ
về già. Ba mươi tuổi; gia tài của Mỵ là một cuộc hôn nhân đứt đối cơ bắp căng tròn sức sống cùng gương mặt như không thở nổi, càng lúc càng vùng vẫy rồi cô
gánh, không con cái nhà cửa, tiền bạc. Có nằm mơ Mỵ cũng khôi ngô tuấn tú của Lãm, Mỵ thấy lòng mình như nhận ra mình đã nằm gọn trong vòng tay và cơ thể
không thể tưởng tượng nổi đời cô lại có lúc thất bại toàn tập như trẻ lại, hoặc muốn mình trẻ lại. Mỵ thấy cuộc đời cường tráng vâm váp của Lãm từ khi nào. Mỵ thấy
ngày hôm nay. còn rất nhiều điều đáng sống ở phía trước đang ấm áp khi những giọt nước mắt của Lãm rơi trên má.
Có lẽ Mỵ cứ mãi chìm đắm trong đau khổ và để mặc cho số chờ đón. Sức trẻ cùng vẻ đẹp anh tú của Lãm như Mỵ thấy như tan chảy khi đôi môi của Lãm hôn lên
phận đưa đẩy nếu như không có biến cố là cơn bão Yagi. Cơn một cơn gió xuân mang những hạt mưa xuân tưới khắp khuôn mặt cô.
bão đã làm cho vùng quê của Mỵ tan hoang. Đã xảy ra những mát lên một tâm hồn bắt đầu cằn cỗi của Mỵ và Mỵ thấy bồng bềnh như trong mơ. Phải rồi, có
mất mát, tang thương không gì bù đắp được. Sẽ phải rất lâu nữa giờ thì nó đang mơn mởn, phơi phới vươn lên. một lần trong giấc mơ, Mỵ thấy mình cùng Lãm bay
mới có thể khôi phục được cảnh quan như trước khi cơn bão Mỵ thấy lòng mình không ổn. Thấy mình quá trên một dải rừng bạt ngàn lau trắng, cả hai vừa bay
quét qua. vô lý. Là trai tân trẻ trung phong độ, Lãm xứng vừa tìm nhặt những bông trà hoa vàng đang chao
Mỵ thấy mọi thứ quá nhỏ bé, mong manh trước thiên nhiên. đáng được hưởng hạnh phúc bên người con gái liệng trong gió, loáng cái đã được đầy một giỏ hoa,
Mỵ như bừng tỉnh khi nhìn vạn vật cây cỏ hồi sinh rất nhanh tương xứng. mùi hương tỏa ra khiến cả hai ngất ngây. Họ cứ bay,
sau bão, thoáng cái mà màu xanh tươi mát đã dần trở lại, cho Sau hôm đó, Mỵ chủ động hạn chế tiếp xúc với bay mãi...
dù chúng vừa bị cơn cuồng phong vùi dập tơi tả. Mỵ cũng muốn Lãm, cố tình tạo ra một khoảng cách vô hình. Nhưng giờ đây, Mỵ tin là giấc mơ có thật này
được như cây cỏ ngoài kia, phải vươn lên đón ánh mặt trời, không *** không thể tan biến được. Đời người chỉ sống có một
thể để thời gian phí hoài và gục ngã. Tết đã cận kề, mấy ngày cuối năm thời gian lần thì nên sống cho chính mình và hạnh phúc bất
Mỵ thấy cần phải đi, đi thật xa để thoát ra sự đeo bám của dường như trôi rất nhanh. Từng đợt gió Bấc tràn ngờ mà Mỵ có được này, Mỵ sẽ nắm chắc và giữ
quá khứ. Cô quyết định xin chuyển công tác giảng dạy về một về nhiều hơn đem theo những cơn mưa phùn báo lấy nó.
trường học ở huyện vùng núi này để trốn tránh thực tại, thay đổi Xuân cùng cái rét tê tái. Ngoài đường đã thấy bày Mỵ nghe tiếng Lãm thầm thì bên tai “Ngày mai,
không khí và bắt đầu làm lại từ đầu. bán đào, quất cùng cùng đủ các loại hoa cảnh Lãm sẽ cùng Mỵ về quê ăn Tết nhé!”.
*** Minh hoạ: NGHIÊM VINH khoe sắc. Mỵ thở không ra hơi với các công việc Móng Cái, 5/12/2024
Hạå Long
Hạå Long
14 Hạå Long Xuân Ất Tỵ 2025 Xuân Ất Tỵ 2025 Hạå Long 15
14
15
Xuân Ất Tỵ 2025
Xuân Ất Tỵ 2025