Page 40 - Tạp Chí Văn Nhân
P. 40

HỘI THƠ QUÁN THÀNH NAM


           HƯƠNG SEN                                     Trăng lạc cung chiều
           Gặp lời hoa cỏ

                                                         Liễu ghìm mình trước may về run rẩy
                                                         Đông hao gầy vẫn trổ biếc non tơ
           Em đi qua vùng hoa cỏ may
           Chiều đẫm thu, bồng bềnh hương sữa            Rèm chiều buông nắng hững hờ
           Cỏ mướt sương dưới chân. Tim cháy lửa         Gió ru tình khúc vần thơ... trổ mùa.
           Lá lắc mình trong vũ khúc mùa yêu.            Xao lòng thoáng nhớ chiều xưa
                                                         Bồng bềnh kí ức nắng mưa đan cài
           Ôi thu xưa gợi nhớ bao điều                   Mây hồng ửng thắm gót hài
           Nắng thủy tinh xôn xao ngàn con sóng          Bước mùa lướt nhẹ nối dài mùa yêu.
           Con đê cong ôm dòng sông thầm lặng
           Mắt biếc rung rinh bông trinh nữ xao lòng... Trăng non lạc giữa cữ chiều
                                                         Cung mày ai vẽ dệt thêu tứ vần
           Gió thầm thì lời tha thiết nhớ mong           Tình thơ gọi chữ vang ngân
           Tóc em thơm vấn vương hồn thôn nữ             Thuyền trăng chở gió. Tần ngần chiều rơi.
           Dòng kí ức- một mùa thương gìn giữ
           Khoảng trời yêu lồng lộng ngập gió ngàn...


           Tình cỏ may dịu êm dạ khúc lan                Khúc tình xuân hòa ca
           Hòa nhạc lòng xốn xang hương đồng nội
           Cung chiều nghiêng hoa cỏ may bối rối
           Tím thủy chung...                             Xuân dâng tràn ngời rạng khắp quê hương
                             Ơi lời thăm thẳm mùa xa!    Nắng tinh nghịch hôn nhẹ làn mi ướt
                                                         Bóng xuân sang ngỡ ngàng, non mượt
                                                         Khúc xuân ca - gió hát nhạc không lời.

                                                         Xuân nồng nàn ru mắt lá chơi vơi
                                                         Cứ lúng liếng, xuyến xao vời vợi
                                                         Cánh én nào chở mùa vui phơi phới
                                                         Đào làm duyên chúm chúm cặp môi hường.

                                                         Khắp cung đường hoa muôn sắc ngát hương
                                                         Cành tách vỏ dòng nhựa trào bật lộc
                                                         Mặc sương sa bền bỉ nuôi khát vọng
                                                         Chồi biếc xanh mừng rỡ đón xuân về.

                                                         Đã qua rồi tháng ngày lạnh tái tê
                                                         Xuân chợt đến... hồi sinh từng cọng cỏ
                                                         Như chính Anh là mùa xuân vậy đó
                                                         Khơi mạch nguồn cảm xúc, vẹn tình quê!


            VĂN NHÂN SỐ 158+159 NĂM 2025                                                                                                  39
   35   36   37   38   39   40   41   42   43   44   45