Page 7 - Lào Cai Cuối Tuần - Số Tết Dương Lịch
P. 7

VĂN HỌC - NGHỆ THUẬT                                                                                              SỐ 1019 - 4/1/2025            6 + 7


               Truyện ngắn                                                                                            của những lựa chọn sai lầm. “Cô luôn
                                                                                                                      dạy chúng mình về sự trung thực và
                                                                                                                      trách nhiệm” Minh tự nhủ, “nhưng tại
                                                                                                                      sao mình lại không làm theo?”. Cậu hy
                                                                                                                      vọng rằng một ngày nào đó, cậu sẽ có
                                                                                                                      thể làm cho cô và cả lớp hiểu rằng cậu
    Hạt giống
    Hạt giống                                                                                                         muốn thay đổi.
                                                                                                                      đã nhận ra sai lầm của mình và thật sự
                                                                                                                         Cô giáo đã thấu hiểu nỗi lòng của
                                                                                                                      Minh và hai trò hùa theo kia, cánh cửa
                                                                                                                      tâm hồn cô mở ra để đón nhận những
                                                                                                                      tâm tư sâu kín của những mầm xanh
                                                                                                                      đang lớn lên từng ngày. Cô nhẹ nhàng
                                           của tương lai
                                           củ        a tư              ơng lai                                        không chỉ là việc nói ra sự thật mà còn
                                                                                                                      nói: “Các em hãy nhớ, sự trung thực
                                                                                                                      là sửa chữa nó. Đó là cách mà mỗi
                                                                                                                      người trong chúng ta khẳng định giá
                                                                                                                      trị của bản thân mình. Sự trung thực
                                                                                                                      chẳng khác gì những hạt giống tốt được
                                                                                                                      trồng trên mảnh đất tốt; chỉ cần kiên
                                                                     a NGUYỄN VĂN CỰ                                  nhẫn, chúng sẽ nở hoa và kết trái”.
          hư thường lệ, những phút đầu
          giờ học, cả lớp chăm chú giở                                (Thành phố Lào Cai)                                Cô nhìn vào mắt từng học sinh, như
   Nsách vở, trong khi cô giáo viết                                                                                   muốn truyền tải sự ấm áp và niềm tin.
    đề bài lên bảng. Ánh nắng vàng dịu                                                                                Cô biết rằng quá trình trưởng thành
    dàng xuyên qua cửa sổ, hắt lên trang                                                                              không bao giờ dễ dàng và những sai
    giấy trắng, tạo không gian yên bình,                                                                              lầm chính là những bài học quý giá trên
    thân thuộc. Bất ngờ, có một tiếng “bụp”                                                                           con đường đến với sự trưởng thành. Cô
    đập vào lưng, khiến cô giáo Hà giật                                                                               khuyến khích các em hãy dũng cảm đối
    mình quay lại, thấy dưới chân là những                                                                            diện với lỗi lầm, hãy học cách đứng dậy
    cục đất nhỏ vung vãi. Cả lớp im lặng,                                                                             từ những vấp ngã, vì chỉ có như vậy,
    như cùng nín thở hướng về cô giáo. Cô                                                                             các em mới thực sự phát triển và mạnh
    từ từ cúi xuống nhặt vài mảnh đất. À...!                                                                          mẽ hơn.
    Hóa ra đó là những mảnh vụn của tổ                                                                                   “Cô tin rằng, với lòng trung thực và
    con tò vò. Cô ngước nhìn lên trần nhà,                                                                            sự can đảm, các em sẽ cùng nhau tạo
    thấy vài chỗ có mạng nhện và một số tổ                                                                            nên môi trường học tập tốt đẹp hơn,
    tò vò còn ướt, nhưng không có dấu hiệu                                                                            nơi mỗi người đều có thể tự hào về bản
    cho thấy chúng tự rơi. Rất có thể đây                                                                             thân mình và hướng tới tương lai với
    là trò nghịch ngợm của học sinh nào đó                                                                            những quyết định đúng đắn. Hãy xem
    đã chuẩn bị sẵn từ trước. Dù trong lòng                                                                           điều này như một hạt giống mới, các
    cảm thấy bực bội, cô vẫn cố nén lại...                                                                            em nhé!”.
    Hơn 20 năm đứng lớp, cô Hà hiểu rằng                                                                                 Câu nói của cô vang vọng như một
    mình cần bình tĩnh để xử lý vấn đề này                                                                            bản hòa ca, lan tỏa khắp không gian.
    thấu đáo.                                                                                                         Lớp học bỗng chốc trở thành một khu
      Không khí trong lớp học trở nên căng                                                                            vườn tràn đầy sức sống, nơi những
    thẳng. Cầm trên tay những mảnh tổ tò                                                                              mầm non bắt đầu nhận thức rõ giá trị
    vò, cô nhìn một lượt và nói với giọng                                                                             của sự thật và lòng trung thực. Các em
    đầy cảm thông: “Khổ thân! Một gia đình                                                                            nhìn nhau, và những nụ cười rạng rỡ
    tò vò vừa mất nhà, có thể tò vò con đã                                                                            nở ra trên từng khuôn mặt thánh thiện,
    chết, chắc hẳn tò vò bố mẹ đang rất                                                                               ánh mắt tràn đầy sự trong sáng cùng
    đau lòng!”. Cô lướt qua lớp học lần nữa,                                                                          hạnh phúc.
    để ý thấy phía bàn cuối, nơi có ba cậu                                                                               Trên bục giảng, cô Hà cảm thấy một
    học sinh rất thân nhau, đang cúi gằm                                                                              niềm vui rạo rực trong lòng. Cô biết
    mặt xuống. Bằng linh cảm nghề nghiệp,
    cô đã đoán ra thủ phạm của trò nghịch                                                                             rằng, từng học sinh đều là những hạt
    ngợm này. Cô nhẹ nhàng hỏi: “Có em                        Minh họa của NGUYỄN ĐÌNH TÙNG                           giống quý báu của tương lai. Rồi đây,
    nào dám nhận lỗi về trò nghịch vừa rồi                            (Thành phố Lào Cai)                             các em sẽ vào đời bằng đôi chân của
    không?”. Nhưng trên khuôn mặt các                                                                                 mình. Những đôi chân ấy và những
    trò chỉ thể hiện biểu cảm khác nhau,    Khi đến hẹn, tất cả trẻ em nhận hạt   trải qua một cơn sóng ngầm của tuổi   cuộc đời ấy có vững vàng hay không,
    không có học sinh nào đứng dậy. Ba    giống đều mang đến những chậu hoa     mới lớn, nơi những quyết định đúng    ngoài kiến thức và kỹ năng sống cần
    cậu học sinh ở bàn dưới ngẩng mặt lên,   rực rỡ nhiều màu sắc, chỉ có một cậu   hay sai giống như làn gió thoảng. Cô   thiết, còn phụ thuộc vào sự chân thành,
    nhưng cả ba đều tránh ánh mắt của cô   bé mang đến chậu đất trống. Khi vua   ra hiệu cho ba bạn ngồi xuống, rồi mỉm   tình yêu thương và bao dung mà các
    giáo. Giống như người tham gia giao   hỏi cậu về chậu đất ấy, cậu sụt sịt đáp:   cười: “Cô biết ! Cô còn biết các em đã   em được thấy và hiểu cảm từ bây giờ
    thông cảm thấy không an toàn, cô Hà   “Thưa Đức vua, con đã gieo hạt và     lấy tổ tò vò từ nơi khác mang đến đây   và những năm tháng đã qua.
    lập tức chuyển hướng: “Các em, ngày   chăm sóc rất kỹ, nhưng hạt giống không  để cho cô và các bạn “thưởng thức”.    Cô Hà nhìn quanh lớp học, cảm
    mai chúng ta sẽ tổ chức vệ sinh lớp   nảy mầm”. Nhà vua lập tức bảo rằng,   Giờ các em đã nhận ra đó là trò nghịch   nhận được sự thay đổi tích cực trong
    học nhé! Hãy nhớ mang theo chổi cán   cậu mới chính là người mà ông cần tìm.   dại và còn vi phạm nội quy của trường   bầu không khí. Các em không chỉ đơn
    dài để quét sạch trần nhà, nhưng đừng   Thì ra, trước khi phát hạt giống, vua đã   lớp nữa. Nhưng mắc khuyết điểm thì   thuần là học sinh, mà là những mảnh
    lấy đi những tổ tò vò, vì chúng ta không   luộc qua nước sôi để đảm bảo rằng chỉ   dễ, còn nhận ra và sửa chữa nó mới   ghép của một bức tranh sống động, đầy
    muốn làm mất công sức của tò vò mẹ    những “hạt giống chân thật” mới có thể   thực sự khó. Các em đã làm được điều   màu sắc. Mỗi em đều mang trong mình
    trong việc xây tổ. Giờ thì chúng ta hãy   nảy mầm.                          đó và đây là điều rất đáng khen. Cô tin   những ước mơ và khao khát và cô tin
    tiếp tục học, không để sự cố nhỏ làm    Khi kết thúc câu chuyện, ánh nhìn   rằng từ giờ trở đi và mãi mãi, các em   rằng, nếu được nuôi dưỡng tốt, những
    gián đoạn tri thức của các em”.       sâu sắc của cô giáo như đang khám     và cả lớp chúng ta sẽ luôn là những   mầm sống ấy sẽ nở hoa, tỏa hương
      Câu nói của cô như làn gió nhẹ,     phá tâm tư của từng học sinh. Cô chậm   người trung thực”.                  trong tương lai.
    làm dịu mát cả một vườn hoa. Cô       rãi hỏi: “Các em thấy, câu chuyện này   Minh - cậu chàng đầu têu trò nghịch    “Có lẽ từ hôm nay, lớp học nhỏ bé
    hy vọng rằng cách xử trí của mình     có ý nghĩa gì với mình không?”. Bỗng   dại, gục đầu xuống bàn, lòng cậu     này sẽ trở thành một mảnh vườn hạnh
    hôm nay sẽ trở thành bài học quý giá   dưng, ba bạn ngồi ở bàn cuối đứng bật   chùng xuống trước lời tâm sự của cô   phúc”, cô nghĩ thầm - “nơi mà những
    về tính trung thực và sự nghiêm túc   dậy, em nào cũng lấy tay dụi vào khóe   giáo. Trong đầu cậu đã diễn ra không   hạt mầm nở thành cây giống khỏe
    trong học đường.                      mắt. Một bạn trong số đó lên tiếng,   biết bao nhiêu cuộc đối thoại nội tâm:   khoắn và vững chắc, góp phần tạo nên
      Thời gian trôi qua, không khí trong   giọng run run: “Thưa cô, ba đứa chúng   “Mình đáng ra không nên làm vậy.   một vườn đời mãi mãi xanh tươi”. Cô
    lớp học trở nên háo hức và rộn ràng.   em là những người không trung thực   Mình đã làm cô giáo phiền lòng và     Hà có cảm giác như mùa xuân đang về,
    Trong tiết học hôm đó, cô Hà đã kể cho   ạ! Chúng em chỉ lo tìm cách che giấu   chính bản thân mình lại là người không   mang theo hy vọng và khởi đầu mới,
    các em nghe câu chuyện “Hạt giống     những điều không tốt đẹp mà mình đã   trung thực”.                          giúp các em hiểu rằng, sự trung thực
    không nảy mầm”, về một nhà vua không   làm. Chuyện tổ tò vò tháng trước chính   Minh rất muốn gặp riêng cô để xin   và lòng bao dung chính là giá trị cốt lõi
    có con và muốn tìm người kế vị. Ông   là do chúng em gây ra. Cả ba chúng em   lỗi, nhưng sự xấu hổ và nỗi sợ sệt mơ   đồng hành cùng các em trên đường đời
    phát cho từng trẻ em một ít hạt giống,   xin lỗi cô và xin lỗi cả lớp ạ!”.  hồ về hạnh kiểm cuối năm khiến cậu    phía trước. Đó chính là động lực giúp
    hứa rằng ai mang đến chậu hoa đẹp       Cảm xúc trong lòng cô Hà đột nhiên   chần chừ mãi. Cậu không thể nén được   cho đôi cánh của các em bay tới bầu
    nhất sẽ được truyền ngôi.             trào dâng. Cô hiểu rằng các em đang   cảm xúc, lòng đầy ân hận và gánh nặng   trời của những ước mơ… n
   2   3   4   5   6   7   8   9   10   11   12