Page 6 - Lào Cai Cuối Tuần - Số Tết Dương Lịch
P. 6
Lào Cai cuối VĂN HỌC - NGHỆ THUẬT
tuần
Em mong mùa xuân về
Hãy phơi tâm hồn trong nắng a NGUYỄN VĂN HOÀN
(Thành phố Lào Cai)
Em mong mùa xuân về
a NGUYỄN VĨNH TIẾN Sau cái rét ngọt ngào một chút hanh hao
(Hà Nội) Bao vất vả qua một mùa đông giá
Trời bàng bạc, rừng vẫn còn xanh lá
Hãy luôn hướng đến mặt trời
Để hút cạn những năng lượng xấu Đàn sơn ca kháo nhau, mai bắt đầu mùa xuân
Những hạt phùn rơi, trời dịu ngọt thanh tân
Để những tăm tối phơi dưới nắng
Sẽ rụng xuống như những cánh hoa khô... Những con suối uốn mình, thì thầm, róc rách
Hãy luôn bước đi mỗi ngày Đàn cá ngắm vòm trời, giữa dòng trong vắt
Để giấc mơ không còn nặng trĩu Còn em dang tay, khao khát đón giọt xuân
Em mong xuân về, mong cái tết tri ân
Để quá khứ, không còn cười ranh mãnh
Không nói giá như, Để xoa đi những gì do hậu bão Yagi để lại
Không tiếc nuối gì... Mong đỏ lửa bếp nồng, đất trời tĩnh tại
Hãy mang phơi tâm hồn trong nắng Và niềm vui thanh xuân đón khúc hát giao thừa
Em vui khu vườn quên cả nắng mưa
Thuyền cánh sen bơi trên mặt ao hồ
Làn gió ru những tình yêu về bến... Vui mùa xuân khoác lên cây mầm lá mới
Hãy đem tâm hồn phơi mỗi sớm Cho những cánh đào đón tết về phơi phới
Và mặt đất sẽ bốc hơi những nỗi buồn Và bẽn lẽn bên em tươi sắc má nồng nàn!
Thành đám mây lãng đãng nhẹ nhàng trôi...
Hãy mang phơi tâm hồn, trong những nụ cười tươi
Dành cho nhau, điều thiện lành Thành phố bên sông
mỗi ngày...
Hãy trao tâm hồn, cho tia nắng đang bay... a XUÂN PHƯỢNG
bay đi xa... bay đi xa (Thành phố Lào Cai)
Hãy trao tâm hồn, cho ngọn gió hôm nay, Miền biên cương Tổ quốc thiêng liêng
bay đi xa... bay đi xa Nơi sông Hồng chảy vào đất Việt
Mặt đất cũng chính là một ngôi nhà... Suối Lũng Pô, dòng Nậm Thi thao thiết
Hòa phù sa thắm đỏ nước sông Hồng
Những cây cầu khép lại vết thương lòng
Trời hửng nắng, người xe qua nhộn nhịp
Khúc hát những mùa xuân Sông lặng sóng, hợp lưu trôi mải miết
Như lòng người - sông rộng mở, bao dung
a QUANG CHÍNH
(Bảo Yên) Ngày trở về sông Mẹ, đất kiên trung
Mùa xuân trước Điện Biên ban nở trắng Ta dựng xây nhà cao tầng, điện sáng
Tấn thuốc nổ rung trời, cờ thắm tung bay Hàng cây trồng lên xanh theo năm tháng
Rừng Tây Bắc rộn ràng khúc hát, Chuyến tàu nhanh gọi thức buổi bình minh
Nhịp xòe vui tiếp nối những vòng tay.
Xe bon bon đường cao tốc đồng hành
Mùa xuân sau Sài Gòn rung chuyển Trên đại lộ rộn ràng đô thị mới
Xe tăng tiến vào rợp đỏ cờ sao Những khách sạn níu chân du khách tới
Hai mùa xuân làm nên lịch sử, Những trung tâm, siêu thị gọi mời
Độc lập tự do - Ôi! những tiếng ngọt ngào.
Khắp công trường rền tiếng máy vọng vang
Lại một mùa xuân dọc chiều dài biên giới Ruộng bậc thang rực vàng mùa lúa chín
Từ Nam ra Bắc, hành quân vội Khu công nghiệp rùng rùng đất chuyển
Đi giữ yên từng tấc đất quê hương Tuổi thanh xuân khát vọng hiến dâng đời
Khi Tổ quốc mình chưa lành kịp vết thương.
Phố đón Xuân rạng rỡ những nụ cười
Mùa xuân này ta mới gặp nhau Đêm pháo hoa lung linh trời biên giới
Ba thế hệ hàn huyên ôn chuyện cũ Người gần xa nô nức về trảy hội
Tiếp nối cùng tô thêm trang sử Khắp ngả đường, sông núi rợp cờ hoa
“Đất nước trọn niềm vui” - vang khúc hát tự hào.
Mấy mươi năm đổi mới đến mọi nhà
Những dòng sông, những cánh rừng khởi sắc
Cùng đất nước tưng bừng thời hội nhập
Thành phố Anh hùng năng động, trẻ trung.