Page 83 - Tạp chí Lang Bian
P. 83
thì cũng đỡ nhưng cái chính là tôi tươi, trái đậu Hà Lan xanh ngắt và
thích đi chợ để ngắm, để nhìn, để miếng thịt thăn nõn trắng ngần”...
xem, thứ gì cũng nhiều màu sắc, Những hình ảnh này không chỉ mô
rộn rã vui tươi.” Đọc đến đây, ký tả món ăn mà còn tái hiện cả một
ức chợ Tết xưa lại ùa về, cùng với không gian văn hóa đầy ắp ký ức.
những câu thơ thân quen của Đoàn Với những người tóc đã hoa
Văn Cừ: râm hay bạc phơ, từng bước qua
“Những thằng cu áo đỏ chạy những con đường phố cổ Hà Nội
lon xon/ Vài cụ già chống gậy bước từ thế kỷ trước đến nay, từ khi còn
lom khom/ Cô yếm thắm che môi nhảy chân sáo đến lúc bờ lưng
cười lặng lẽ/ Thằng em bé nép đầu cong như dấu hỏi, những điều
bên yếm mẹ/ Hai người thôn gánh Tuyết Nhung khơi gợi chính là cả
lợn chạy đi đầu...”. một bầu trời hoài niệm. Tác giả cho
Cái hay trong tùy bút của Uông thấy rằng với người Hà Nội, mâm
Triều nằm ở chỗ ông đã khơi gợi cỗ Tết không chỉ cần ngon mà còn
ký ức của bao thế hệ, khiến độc giả phải đẹp, phải sung túc, phản ánh
đi qua nhiều cung bậc cảm xúc: Từ sự trân trọng truyền thống và niềm
vui vẻ đến bồi hồi, từ bật cười đến tự hào gia đình.
nghẹn ngào trong nước mắt. Chất Hà Nội trong văn chương
Trong tùy bút Cỗ Tết Hà Nội của Tuyết Nhung không nằm ở
một thời xa, Vũ Thị Tuyết Nhung những từ ngữ bóng bẩy, trau chuốt
đã dựng lên trước mắt người đọc hay hoa mĩ, mà tỏa sáng từ những
một mâm cỗ Tết truyền thống, đậm điều bình dị, thường ngày. Đó là
phong vị Hà Nội xưa. Những món những giá trị mà người viết đã góp
ăn tinh tế và cầu kỳ gắn liền với nhặt, nâng niu, và truyền tải một
sự tỉ mỉ của người Hà Thành được cách tinh tế, làm rung động trái tim
khắc họa sống động: “Một đĩa giò độc giả.
hoa sắc trắng sắc nâu đan xen như Tùy bút về xứ Huế ngày xuân
hoa gấm”, “một đĩa giò lụa trắng luôn mang một sức hút đặc biệt,
hồng nõn”, “một đĩa chả quế rực lay động lòng người bằng vẻ đẹp
vàng màu hoa hiên”, “một đĩa xôi cổ kính và trầm mặc. Minh Tự, nhà
gấc thắm đỏ”, “một đĩa bánh chưng văn và nhà báo yêu tha thiết mảnh
xanh óng màu ngọc thạch”, “một đất cố đô, đã dành nhiều trang viết
đĩa thịt gà vàng rộm lắc rắc mấy sợi để khắc họa nét độc đáo của Huế.
lá chanh non”, “một bát bóng thập Với tác giả, Tết “kiểu Huế” là một
cẩm nổi rõ con tôm he cong cong, nét riêng không thể trộn lẫn, một
miếng hoa lơ trắng ngà bên nụ nấm đặc sắc mà không nơi nào có được.
hương nâu sẫm, miếng hoa cà rốt đỏ Trong tùy bút Ăn Tết kiểu Huế,
83