Page 46 - Tạp chí Nha Trang
P. 46
Rồi bà lại nghĩ chắc không sao như bạn cùng lứa, là ông nội tôi sau
đâu. Ai chả biết giữa bà và anh Hải này. Lúc đó đám chị em bạn gái có lẽ
làm gì “có gì”. Tuy nghĩ vậy nhưng đã quên chuyện cái thư của anh Hải,
tuần sau bà vẫn về trường kĩ thuật không còn ai nhắc nữa. Nhưng rồi
chơi để nghe ngóng. Đúng như bà trong một lần đi uống nước, bạn trai
dự đoán và lo ngại. Vừa tới bộ phận bà làm như vô tình nhắc tới anh Hải
phục vụ bà đã nghe những câu “con và tiết lộ. “Nghe nói anh Hải đang
này ghê nha, tụi tao biết rồi nha”. xin cho vợ anh vào làm nhân viên
Biết gì? Thôi đi, ông Hải viết thư cho phục vụ trong trường. Anh Hải có vợ
bà, còn cứ giấu! ở quê rồi”. Vậy là người yêu bà cũng
Một chị lớn tuổi nhất, tên Chung, đã nghe chuyện, đã dò hỏi. Thật sự
hỏi riêng bà “Anh Hải viết thư cho tới lúc đó bà mới biết anh Hải đã có
mày thật hả?”. Một lần nữa bà lại vợ. Cũng đúng thôi, có lẽ anh cũng
giải thích về cái thư cho chị Chung xấp xỉ ba mươi rồi còn gì. Nếu còn
nghe. Nghe xong chị nói “anh Hải giữ cái thư chắc bà đã đưa cho người
được đó em, người đàng hoàng tử yêu đọc, nhưng nhớ tới chị Chung,
tế, chị mừng cho mày!” Trời đất, cứ bà biết kể cả bây giờ có đưa cái thư
như nãy giờ người tên chị Chung đó ra cũng chẳng chứng minh được gì.
chưa nghe bà nói gì. Giá như anh Hải Thư viết gì không quan trọng. Quan
ít đàng hoàng hơn, không để họ tên trọng là anh Hải đã gửi cho bà một
thật địa chỉ thật ngoài bì thư mà ghi cái thư. Vậy thôi. Nghĩ vậy bà im
đại một cái tên bắp khoai cây cỏ nào lặng. Chán. Mặc ai muốn nghĩ gì thì
đó có phải đỡ hơn không. nghĩ.
Hôm đó bà đã đi loanh quanh Chuyện đã năm mươi năm. Từ
trong trường thật lâu, mong gặp anh ngày đó bà không gặp lại ông Hải.
Hải giữa đường lần nữa để thanh Rồi trường kĩ thuật giải tán đổi tên
minh nhưng cũng may không gặp. thành trường khác. Nghe nói cán bộ
Vì giả sử có gặp, bà sẽ nói gì? Cũng nhân viên thuyên chuyển xáo trộn.
không biết nói gì. Bà có tình cảm với Bà không biết sau đó ông Hải ở đâu,
anh Hải không? Thật sự bà có cảm làm gì. Cũng ngại không dám hỏi ai.
mến, quý trọng anh ấy, nhưng yêu thì Rồi dần dần không còn nhớ đến nữa.
không. Anh người lớn quá. Bà thích Cho tới hôm nay bất ngờ gặp bà vợ
bạn cùng lứa hơn. Anh Hải cũng vậy, ông ấy, bà mới biết mình chưa quên
bà biết anh không có tình ý gì với bà, chuyện cũ. Mới biết năm mươi năm
anh chỉ thương mến bà như đứa em qua ông Hải vẫn ở thành phố này
gái nhỏ dại. Bằng chứng là ông Hải cùng gia đình. Và năm mươi năm
tránh gặp bà. Từ đó bà không gặp lại qua có một người đàn bà luôn dõi
ông một lần nào nữa. Nửa năm sau theo bà mà bà không biết.
bà nhận lời yêu một anh sinh viên
trường kĩ thuật hơn bà hai tuổi, coi V.H
45