Page 48 - Tạp chí Nha Trang
P. 48

Thiều - cô nữ sinh trường Dân tộc   chở  Thiều  về  ăn  lễ!  Thật  là  sung
           nội trú. Không vui sao được, cả sân   sướng! Chỉ đến chiều thôi thì mình
           trường giờ đây đang rộn ràng tiếng   sẽ về nhà, sẽ quây quần cùng mọi
           cười,  nói  cùng  những  bước  chân   người  trong  palei  (làng)  để  cùng
           qua lại tíu tít của đám học sinh khi   nhau đón Ka tê.
           thấy  trên  bảng  tin,  nhà  trường  đã              *  *  *
           thông báo cho học sinh nghỉ để về      Mới  đến  đầu  palei,  Thiều  đã
           làng  “ăn  tết  Ka  tê”.  Trông  gương   nghe  thơm  lừng  mùi  hương  của
           mặt  ai  cũng  tươi  rói,  cứ  như  hoa   nếp  tỏa  ra  từ  nồi  nấu  bánh  tapei
           Tagalau hứng mưa đầu mùa.           anung (bánh tét). Dưới gốc me các
             Thiều cũng như hàng trăm học      chị  các  mẹ  đang  ngồi  nặn  bánh
           sinh đang học ở đây là người dân    tapei  dalik  (bánh  ít),  rồi  bánh  cam
           tộc Chăm, nên hàng năm, hễ đến lễ   (bánh tráng), bánh kadang, bánh ya
           Rija Nagar (lễ đầu năm mới) hay Ka   (bánh  gừng)...  Năm  nay  sau  mùa
           tê, tất cả sẽ được nghỉ để về ăn tết   dịch, Ka tê ở palei của Thiều có vẻ
           như như người Kinh ăn tết Nguyên    lớn  hơn.  Nhớ  mấy  năm  trước,  khi
           Đán vậy. Chính vì thế, khi trường   dịch  Covid  hoành  hành,  cả  palei
           có thông báo cho nghỉ học, ai nấy   lặng lẽ, im lìm như bóng cây. Đám
           đều rộn lên, háo hức.               gia  súc  dường  như  cũng  sợ.  Mấy
             -  Sao  Thiều  chưa  chuẩn  bị  về   con bò thỉnh thoảng lại gõ móng rồi
           mà còn đứng ở đây? -Thầy Long đi    thở  phì  phò.  Bầy  dê  thì  chốc  chốc
           qua, thấy cô bé đang đứng tần ngần   cất tiếng kêu lẻ loi, còn đàn cừu nối
           giữa  sân  trường  liền  nhắc,  rồi  hỏi   đuôi nhau đi ra thảo nguyên nhưng
           –  Thiều  đã  báo  gia  đình  đến  đón   trông thật âm thầm… Khi đó nhìn
           chưa em?                            đâu  cũng  chỉ  thấy  bóng  người  đi
             - Dạ rồi! -Thiều trả lời thầy, sau   trong lặng lẽ, chẳng thấy nụ cười,
                                               chẳng thấy gương mặt. Nhiều ngày
           đó bước vào chỗ có bảng thông báo   Thiều phải ở nhà Thang Tông Jaka
           thì gặp mấy anh lớp trên đang túm   (nhà  đất  truyền  thống  của  người
           tụm,  trò  chuyện.  Một  anh  nở  nụ   Chăm) như con cóc ngồi bên vách
           cười tươi, trêu:                    nhìn qua cửa sổ nhỏ, trông ra trảng
              - Chúc Thiều về làng ăn Ka tê    cát mênh mông với nỗi cô đơn vời
           vui  nghen,  nhưng  nhớ  đừng  bắt   vợi. Cả miền cát dạo ấy vắng bóng
           chồng sớm nhé!                      người  đến  nỗi  đám  Dông  tha  hồ
             Thiều nghe má nóng ran, chỉ biết   chạy  nhảy  theo  những  bông  hoa
           cười để đáp lại. Lúc này trong túi,   lông  chông.  Có  khi  chúng  còn  leo
           bất chợt điện thoại báo có tin nhắn.   lên  hái  lá  chùm  ngây  nhấm  nháp.
           Thiều mở xem và lòng càng rộn lên   Có  con  còn  bạo  hơn,  mò  vào  tận
           niềm vui. Bố vừa nhắn chiều sẽ đến   bãi cỏ trước nhà đớp cào cào, châu



                                                                               47
   43   44   45   46   47   48   49   50   51   52   53