Page 28 - Người Hà Nội
P. 28
NGUYỄN THANH KIM ĐẶNG HUY GIANG CHỬ VĂN LONG
Sắc xuân Sau mưa Vầng trăng Vĩ Dạ
Sau mưa hiện một ngôi đền Sông Hương chỉ đẹp từ khi
hiện mái nhà cũ Vầng trăng Vĩ Dạ theo đi mơ màng
hiện nền đất xưa Nước trôi hòa ánh trăng tan
Soi hàng cau đứng buông làn tóc xanh...
hiện sông Cái
hiện ao Vua Ai say hoa mộng kinh thành
hiện núi Nùng Tôi về xứ Huế đa tình với thơ...!
hiện tháp Rùa rêu phong... Nhớ chàng thi sĩ ngày xưa
Đem trăng rao bán ngẩn ngơ một mình...
Tôi ngồi gạn đục, khơi trong
thấy yêu con gió đi vòng chiều nay Hỏi thăm cành liễu xanh xanh
Làm sao chuộc lại được vầng trăng xưa... !
1. Mới chớm đông tàn. Hoa mở cánh… Tôi ngồi học cỏ, học cây
ta ngợp xuân ấy giữa vườn xuân học mưa, học nắng, học ngày, học đêm
kết giao đất trời không đổi bóng NGÔ THẾ OANH
mạch đời ấm nóng nhịp vang ngân… học tự nhiên mảnh trăng liềm
đêm từng đêm Người đàn bà hát
2. Sắc xuân kết từ cữ Chạp tự đầy thêm… mà rằm.
se rét hoa lên phía cuối bình Người đàn bà vận robe đen tóc mắt
mắt chạm tầng thấp hoa rộ khắp cũng huyền đen
vươn nhành lộc nõn rộn nắng hanh LÊ BÁ THỰ người đàn bà đêm đêm hát ở bar cà phê
Xuân vùng cao Hợp Phố
QUANG HOÀI ta chợt nhớ căn nhà có trái tim tan vỡ
Câu thơ Ngày xuân lau lách khoe bông và tâm hồn ta không sao còn bình yên
Suối nguồn khoe lụa lòng sông khoe trời
em thả lên trời Em xinh đôi mắt sáng ngời biết bao điều ngỡ như đã lãng quên
Tung còn tung cả hồn tôi lên sào
đã vùi lấp qua rất nhiều năm tháng...
Xuân này tôi chỉ ước ao
Câu thơ em thả lên trời Mai về “đem cả vùng cao” cùng về. người đàn bà hát như vắt kiệt tâm hồn
Rằm xuân Văn Miếu bời bời mưa giăng... hát như là đang rơi trên vực thẳm
Câu nào lửa thức gác Văn DƯƠNG VĂN LƯỢNG người đàn bà đau đớn gì khao khát gì
Câu nào mang bóng rùa nằm đội bia? giọng hát trộn hi vọng cùng tuyệt vọng
Bước mùa
Câu nào lặn lội theo cha có một trái tim nào ở tận nơi xa thẳm
Nặng lòng gánh vác sơn hà hai vai? Chạm mặt heo may một trái tim ở tận cuối phương Nam
Bất chợt sáng nay cơn mưa thấy lạnh
Câu nào lận đận bên trời Góc phố cũ cô hàng hoa thạch thảo sao ta nhớ căn nhà có trái tim tan vỡ
Nhọc nhằn cùng mẹ đầy vơi nỗi niềm? Khăn khoác nhẹ bờ vai. cùng bao điều ngỡ như đã lãng quên.
Để anh ghềnh thác lần tìm Một chút mơ hồ
Dấu câu lục bát nổi chìm tình em Một chút riêng tư
Câu thơ em thả bay lên Một chút xốn xang lần đầu đón đợi
Có câu lục bát anh tìm hay không? Mây trắng bay trời xanh vời vợi Minh họa các trang thơ của Lê Tiến Vượng
Sen chưa tàn đã cúc hoạ mi.
Mưa xuân cho má em hồng
Bụi mưa giăng mắc tơ lòng em ơi! Ai hiểu được nỗi niềm người đi
Bước thời gian trầm sâu mắt đá
Cầu mong những cánh thơ rơi Ai hiểu được tiếng lòng của lá
Lại tìm về cội đừng trôi khỏi nguồn Giữa tươi xanh nhặt lấm tấm vàng?
Rằm xuân Văn Miếu bên em
Cánh thơ chấp chới bay trên lưng trời...
Người Hà Nội
31